Lục Minh Minh ở cạnh Đồng Tiểu Nghị cả đêm, đến gần sáng mới chợp mắt.
" Tiểu Minh, tiểu Minh! " Đang mơ màng ngủ, bỗng Lục Minh Minh nghe được một giọng nam vang lên bên tai.
Lục Minh Minh hơi nhíu mi, một giây sau ngay lập tức mở choàng mắt, ngồi bật dậy kích động hô lên.
" Tiểu Nghị! Anh tỉnh rồi phải không?"
Nhưng sự thật không như cô mong muốn, Đồng Tiểu Nghị vẫn đang nằm ngủ yên lặng trên giường.
" Là anh. " Tiếng nói lại một lần nữa vang lên, Lục Minh Minh quay lại cười yếu ớt với Vũ Bằng.
" Vâng."
Vũ Bằng thầm thở dài, đặt tay lên vai Lục Minh Minh, nói: " Em cũng mệt rồi, về nghỉ ngơi đi, để anh lo cho Tiểu Nghị. Đừng quên sắp thi đại học rồi nhé! "
" Vâng, vậy em về trước. " Lục Minh Minh đứng lên, chỉnh lại gối đầu ngay ngắn cho Đồng Tiểu Nghị rồi vòng qua người Vũ Bằng đi ra ngoài. Vừa bước được mấy bước, như nghĩ ra cái gì đó, Lục Minh Minh quay lại, ngập ngừng nói, gò má hơi nóng lên.
" Cái đó...Bằng ca, anh...anh lau người cho Tiểu Nghị một chút, em không tiện... "
" Được rồi mà, em cứ về nghỉ đi, xấu hổ cái gì chứ." Vũ Bằng nhìn dáng vẻ của Lục Minh Minh, bị chọc cho bật cười. Lúc này Lục Minh Minh mới an tâm về nhà, trước tiên là phải tắm một cái, lấy thuốc bôi vết thương, sau đó ôn bài. Tối nay có thể còn có mưa sao băng...
---
" Ông Alex, là tôi." Đợi Lục Minh Minh đi khỏi, Vũ Bằng liền gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-lam-nu-chinh-cua-anh/146464/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.