Và rồi, uy lực của trung cấp Linh ma kỹ này, Lý Âm căn bản không thèm để mắt đến. 
“Chẳng qua chỉ là một trung cấp Linh ma kỹ, lại muốn làm thương Lý mỗ.” 
Lý Âm khuôn mặt ôn nhu, nhếch miệng một cái, bên trong cơ thể cậu ta, bỗng nhiên phát ra làn sương đen khổng lồ.  
Làn sương đen này tích tụ dần trước mặt của Lý Âm, một lúc sau, liền hình thành một tấm màng bảo hộ, thậm chí từ bên ngoài nhìn vào, cũng không thấy rõ khuôn mặt của Lý Âm. 
Sự đả kích mạnh mẽ kia, đánh thẳng vào làn sương đen, cũng không hề hấn gì. 
“Chết!”  
Cũng ngay tại lúc này, có tiếng kêu thất thanh của Tống Nguyên truyền đến, trên tay y đang cầm một con dao rất dài, chém một nhát thật mạnh vào làn sương đen kia.  
Sau khi phát ra âm thanh, một lúc sau làn sương đen kia, xuất hiện một đường nứt. 
Nhưng cũng chính ngay lúc này, thân ảnh Lý Âm bỗng từ bên trong làn sương đen kia xông ra, thần thái nghiêm nghị, dùng tay nắm chặt lấy con dao dài của Tống Nguyên, đưa chân phải lên, đạp thẳng vào ngực của Tống Nguyên.  
“Rầm!” 
Khuôn mặt Tống Nguyên trắng bệch, thân ảnh cậu ta bay xa cỡ vài chục mét, trên miệng phun ra máu tanh, thậm chí còn có thể nghe thấy được âm thanh của xương bị gãy.   
“Chỉ với ngươi, mà dám muốn đấu với ta sao? tên Vũ Văn Phong kia may ra có thể được!”  
Lý Âm lạnh lùng hừm một tiếng, đang lúc định ra tay, bên ngoài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-diet-thuong-khung/2201679/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.