Bóng người ấy từ từ đi đến, một cơn gió nhẹ thổi qua, mang theo một mùi hương thơm ngát. 
Dưới ánh mặt trời, khí chất lạnh như băng của Tô sư tỷ phối với chiếc áo màu xanh của đệ tử số một càng tôn lên tư chất anh hùng. 
Nàng là đối tượng được vô số đệ tử ngưỡng mộ trong lòng, trong cả Thiên Bình tông, chỉ có hai người mới có thể so bì được với dung mạo của nàng.  
Thanh Lâm chưa từng thấy qua hai người còn lại, vì vậy, cậu ấy luôn cảm thấy, Tô sư tỷ là cô gái xinh đẹp nhất mà mình từng thấy. 
Nhìn thấy Tô Ảnh bước đến, trái tim Thanh Lâm đập rộn ràng, cậu ấy không biết rằng đây là loại cảm giác gì, chỉ là muốn tiếp cận, nếu như Tô sư tỷ có thể nở một nụ cười với mình thì còn hơn cả việc tu vi đạt đến cảnh giới Linh Đan, thậm chí là cảnh giới Bổn Thần. 
“Thằng ngốc này, động lòng rồi hả?” Đế Linh cười tít mắt nói trong Đan Điền.  
Mặt Thanh Lâm ửng đỏ cả lên, khẽ ho một tiếng, trong lòng thầm nói: “Đừng nói bậy, ta không có, Tô sư tỷ từng giúp đỡ ta, vì vậy ta muốn nói lời cảm ơn với tỷ ấy.” 
“Mồm mép ngươi không phải cũng lanh lẹ lắm sao, sao ngay cả nói dối cũng không biết rồi?” Đế Linh chọc ghẹo nói. 
Lúc này, Tô Ảnh đã đến trước mặt Thanh Lâm, nhưng cô ấy cứ cúi thấp đầu, dường như đang suy nghĩ điều gì đó, rõ ràng không hề để ý đến Thanh Lâm.  
Mắt thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-diet-thuong-khung/2201639/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.