“Sớm nghe nói tiểu vương tử của phủ Thanh Nguyên thông minh từ nhỏ, ăn nói lanh lợi, hôm nay nhìn thấy, quả thất là danh bất hư truyền.”
Lôi Chấn đến đây là để hỏi cưới, tất nhiên sẽ không nói những câu nói khó nghe.
Hắn biết Thanh Lâm còn nhỏ nhất định sẽ thích nghe những lời nịnh nọt nhưng hắn không ngờ Thanh Lâm không những không nghe mà còn “hừ” một tiếng, nói:
“Cho dù ông có nói dễ nghe như thế nào thì ta vẫn không đồng ý tỷ tỷ gả cho Lôi Minh.”
“Chuyện này phải xem Thanh Thiền muội muội có đồng ý không?”
Lôi Chấn và Lôi Minh không còn cách nào, còn Lôi Xung thì cau mày lại.
Thanh Thiền trầm ngâm hồi lâu, nhìn đôi mắt tràn đầy kỳ vọng của Lôi Minh, rồi nhẹ giọng nói:
“Người mà đệ đệ ta nhìn trúng thì ta mới xem xét suy nghĩ.”
Lôi Minh giống như bị sét đánh trúng, bởi đây là lời từ chối một cách gián tiếp.
Chân mày Lôi Chấn cau lại, nhìn về phía vợ chồng Thanh Nguyên, nói:
“Nếu ánh mắt của tiểu vương tử quá cao, xem thường người phàm chẳng lẽ Thanh Thiền công chúa cả đời này cũng sẽ không lấy ai sao?”
Thanh Nguyên hiểu ý, do dự một hồi, rồi nói như thế:
“Lôi huynh, thực sự mà nói, ta cũng cảm thấy Thanh Thiền còn quá nhỏ, chưa đến tuổi để gả. Vả lại, Thanh Nguyên ta cũng chỉ có một đứa con gái này nên trong lòng có chút không nỡ. Hay là qua thêm mấy năm nữa, nếu Lôi Minh và Thanh Thiền yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-diet-thuong-khung/2201575/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.