Tôi sẽ thức và đi ngay bây giờ, đến Innisfree
Dựng một gian nhà bằng đất sét và phên liếp
Có chín hàng giậu cùng một tổ cho ong
Sống đơn độc với âm thanh vo vo trong rừng thưa vắng.
—— “Hồ trên đảo Innisfree” William Butler Yeats, 1888
Hứa Bình cả người trần trụi tỉnh lại trên giường, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy là bầu trời xanh ngoài cửa sổ. Mây trắng lơ đãng trôi ngang, nền trời xanh lam trong suốt, anh còn nghe được tiến bồ câu gù nho nhỏ trên bậu cửa sổ nhà hàng xóm, sau đó phạch một tiếng bay đi.
Nhiệt độ hôm nay rất cao, anh nóng đến cả người đều là mồ hôi, dính dấp khó chịu.
Mười giờ sáng ngày thứ hai, em trai đã đến xưởng đi làm, lúc Hứa Bình đi anh còn đang ngủ, Hứa Bình quả là mệt đến chết rồi. Cả cuối tuần ngoại trừ ăn cơm và đi vệ sinh, anh cùng Hứa Chính hầu như không hề rời khỏi giường, làm đến cuối cùng giống như ngay cả não cũng bị cháy hỏng, thứ gì cũng không nghĩ ra, chỉ biết thuận theo bản năng cơ thể truy cầu khoái cảm, anh giống như lên cơn nghiện một khắc cũng không thể rời khỏi thân thể em trai.
Hứa Bình vỗ vỗ cái đầu đau nhói ngồi dậy, cần cổ mỏi nhừ, cả người đều lười biếng.
Trong lúc nửa ngủ nửa tỉnh em trai hình như đã nói với anh gì đó, còn hôn anh một chút, anh hồ đồ trả lời vài câu, đến tột cùng là nói cái gì Hứa Bình cũng không nghĩ ra.
Anh cố chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-de/2124636/quyen-3-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.