Anh em đừng tích trữ cho mình những kho tàng dưới đất, nơi mối mọt làm hư nát, và kẻ trộm khoét vách lấy đi.
Nhưng hãy tích trữ cho mình những kho tàng trên trời, nơi mối mọt không làm hư nát, và kẻ trộm không khoét vách lấy đi.
Vì kho tàng của anh ở đâu, thì lòng anh ở đó.
Đèn của thân thể là con mắt. Vậy nếu mắt anh sáng, thì toàn thân anh sẽ sáng.
Còn nếu mắt anh xấu, thì toàn thân anh sẽ tối. Vậy nếu ánh sáng nơi anh lại thành bóng tối, thì tối biết chừng nào!
—— Phúc âm Matthew (6:19-23)
Chữ của Hứa Bình rất đẹp, hồi cấp hai còn từng tham gia một cuộc thi thư pháp bút máy, lấy được hạng nhất. Phần thưởng là một quyển sổ ghi chép, mở trang đầu ra còn có một con dấu ‘phần thưởng’ cực lớn, bên cạnh là lời chúc mừng của Ban giám hiệu: Chúc em Hứa Bình học tập giỏi giang, nét chữ nết người!
Quyển vở này sau đó bị Hứa Bình xé xuống từng tờ, dạy Hứa Chính chơi gấp giấy.
Đối với những thứ không cần tư duy trừu tượng, Hứa Chính học cũng không chậm. Gấp vào, bẻ ngược, vuốt bằng, cuộn lại, hai anh em ôm một đống máy bay giấy chạy lên sân thượng nương theo gió chiều ấm áp thả ra ngoài, nhìn bọn chúng đón gió tung bay lướt đi như hoa bồ công anh bên vệ đường. Chỉ có cái máy bay giấy gấp đầu tiên bị lỗi là giữ lại, Hứa Bình dùng bút máy viết lên cánh máy bay “Hứa Chính, tháng 7 năm 1985”, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-de/2124614/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.