Nếu Dung Tắc đã giám sát người tên Ôn Lang kia từ lúc bà ta đi theo Lam Diên đến hoàng cung thì sau chuyện tráo đứa trẻ, đương nhiên càng thêm không thể thả lỏng, cho nên đáp án này kỳ thực là không cần nói cũng biết.
Dung Tắc gật gật đầu, chờ Liễm Tiêu nói ra điều thật sự muốn hỏi.
"Vậy Dung đại nhân chưa từng điều tra lý do bà ấy vẫn ở lại trong cung sao?"
"Đã từng tra... , nhưng không có manh mối. Nhiều năm như vậy, bà ấy không có bất kì hành động gì."
"Võ công của Ôn Lang so với Dung đại nhân như thế nào? Ngươi chưa từng nghĩ tới chuyện đích thân đi thử thăm dò sao?"
"Thẳng thắn mà nói, thần không dám."
Liễm Tiêu nhịn không được hơi sửng sốt.
"Mặc Kiếm Ôn Lang, kỳ thực bội kiếm của bà ấy tên là 'kiếm Huyết Tuyến', mũi kiếm dài nhỏ, toàn thân màu đen là bởi vì... Kiếm kia có tẩm kịch độc chạm vào máu là chết. Kiếm thuật của Mặc Kiếm Ôn Lang tất nhiên tinh diệu, nhưng chỗ đáng sợ không phải ở trong kiếm, mà là ở chỗ độc của bà ấy." tyvybutchi.di.ễnđà.nlêqu.ýđô.n Thoáng dừng, hắn lại nói tiếp, "Lúc trước lý do bà ấy đột nhiên biến mất cũng không tra được bất kì manh mối gì, chẳng qua, mấy năm nay, Như ma ma có đi qua uyển Hổ Phách gặp bà ấy, nhưng dường như chỉ là tới thăm hỏi mà thôi, cũng không xảy ra chuyện gì đặc biệt."
"Như ma ma biết bà ấy ở trong cung?" Như thế làm cho Liễm Tiêu yên lòng. Nếu Như ma ma đã yên tâm chuyện bà ấy ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-de-song-sinh-la-thai-tu/67740/chuong-12-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.