Màn trướng đỏ chói bị gió thổi tung, từng làn hương ấm trong lư hương Kỳ Lân tử đồng tràn ngập trong không khí.
Trời đất quay cuồng, trong tầm nhìn của Sở Ngọc Lang là một màu đỏ thẫm. Những hạt đậu phộng long nhãn vương vãi trong màn trướng bị tay áo hắn gạt xuống đất.
Nụ hôn của hắn đậu lên gương mặt của nàng, lúc đầu là dịu dàng và yêu thương, nhưng dần dần chúng biến thành một cơn cuồng phong mưa rào.
Cảm giác chếnh choáng say từ bữa tiệc bắt đầu dâng lên, trước mắt vừa điên cuồng vừa mơ hồ, hắn nghe được người thương dường như khóc không thành tiếng bên tai, bất lực và mong manh gọi hắn là phu quân.
Không một ai có thể hiểu lòng hắn vui sướng đến mức run rẩy thế nào, khoái cảm dường như nhấn chìm hắn.
Và cũng không ai biết, nữ nhân này hàng đêm xâm nhập vào giấc mộng của hắn.
Nàng điềm đạm mệt mỏi ôm cổ hắn, đôi môi đỏ mọng mềm mại thủ thỉ bên tai hắn: “Phu quân...”
Khung cảnh hiện tại dường như xen lẫn với chiêm bao, đây là giấc mộng hắn ngày nhớ đêm mong.
Trằn trọc, mong ngày mong đêm. Một năm qua, hắn móc tim móc phổi chờ đợi, cuối cùng đã được viên mãn.
Sở Ngọc Lang không ngờ hắn lại điên như vậy, bị đau muốn đẩy hắn ra nhưng nàng lại đột nhiên nghĩ đến đây hẳn là một loại thủ đoạn trả thù khác.
Nàng dừng tay, yên lặng chịu đựng sự điên cuồng của hắn.
Màn đêm đen tuyền như vẩy mực được tô điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-de-cua-ta-trao-doi-linh-hon-voi-thai-tu/3430796/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.