Đêm khuya, gió lạnh thổi từng cơn, trời đổ cơn mưa phùn. Hơi lạnh dày đặc, có chút hỗn loạn.
Ánh nến trong gian ngoài tỏa ra ánh sáng u ám.
“Điểm Thúy, rót nước cho ta.”
Nữ nhân ở trên giường trở mình, nhắm mắt yếu ớt nói.
Nhưng mà một lúc lâu cũng không có người trả lời, nữ tử không kiên nhẫn lật người, lại hô một tiếng: “Điểm Thúy!”
Vẫn không có người trả lời, bà ta muốn mở mắt ra, nhưng thật sự là quá mệt nhọc, mí mắt giống như là liền ở bên nhau dường như, bà ta nhắm mắt lại lại hô hai tiếng.
Nhưng mà Điểm Thúy bình thường đều ngủ dưới đất gác đêm, giờ phút này lại không ở đó. Trên mặt đất trải chăn mỏng không hề có dấu vết bị người nằm ngủ.
Cửa kẽo kẹt một tiếng mở ra, một bóng người đen nhánh tay chân nhẹ nhàng cầm lụa trắng thật dài.
Trên giường, nữ tử vẫn nhắm mắt lại, không nhìn thấy Điểm Thúy mà bà ta đang gọi, hiện tại đang cầm một đoạn lụa trắng trong tay, lặng yên không một tiếng động đứng ở mép giường của bà ta.
“Phu nhân, nước đến, ngài mau dậy uống đi. Đừng để rơi vãi ra ngoài.” Điểm Thúy nói với giọng mềm mại tinh tế: “Mau ngồi dậy đi. Trời này nếu đổ nước vào chăn thì ngày mai không có chăn mà thay đâu.”
Nữ tử trên giường mơ màng ngồi dậy. Bà ta vừa muốn xốc màn lên thì lại đột nhiên bị thứ gì đó quấn lên cổ. Bà ta kinh ngạc, mở to mắt nhìn lại là Điểm Thúy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-de-cua-ta-trao-doi-linh-hon-voi-thai-tu/3379870/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.