Chương trước
Chương sau
" Rắc — " Giữa thiên địa yên tĩnh bỗng dưng một tiếng vết nứt, tuy âm thanh không lớn nhưng nó rõ ràng truyền vào tai mọi người không bỏ xót.
Thất Thải Ngọc Noãn lúc này 7 sắc tiên quang như cửu thiên tiên hà lượn vòng quanh nó như hoan hỉ tân sinh linh ra đời một dạng.
Mỗi một cái Thủ Hộ Chi Linh đều là chân chính sinh mạng, đều có ý nghĩ riêng của mình, chỉ bất quá nó không phải là nhân tộc hay bất kỳ tộc nào khác.
Bọn chúng mỗi một cái thời đại đều là xuất hiện ở hình dáng khác nhau, như Huỷ Diệt Thiên Kinh lần kia hiển hoá ra chính là Bát Dực Tứ Diện Diệt Thế Long.
Bát Dực Tứ Diện Diệt Thế Long có mạnh không ? Khẳng định là có, hơn nữa không phải cường, mà là phi thường khủng bố.
Nếu không áp chế mà nói thời điểm đó, Bát Dực Tứ Diện Diệt Thế Long có thể một trảo đập chết Cốt Tổ loại này nhân vật, năm đó nó chính là tuyển chọn Thiên Triều chi chủ làm chủ nhân, cũng chính là Thiên Đế năm xưa, Hoàng Phủ Già Lam ! Lịch sử mạnh nhất Thiên Đế một trong.
Nhưng làm sao Cổ Huyền Thiên lại pháp thân hàng lâm muốn cưỡng kinh, một đường quét ngang, Thiên Đình không ai cản nổi, Hoàng Phủ Già Lam cũng bị đánh cho trọng thương, lúc đó một cái Tuyên Cổ Vô Song pháp thân đứng ra đại chiến với pháp thân Cổ Huyền Thiên nhưng sau đó cũng bị diệt, chân thân vị kia Tuyên Cổ Cự Đầu cũng trầm mặc theo.
Dù sao, hắn là biết Diệt Thế Đạo Tổ hung uy, nếu như nói Bát Dực Tứ Diệt Diệt Thế Long diệt thế chỉ là cường điệu thì Diệt Thế Đạo Tổ không thể nghi ngờ, một khi đưa lên hoả nộ của hắn chơi không xong thì Thiên Giới cũng biết mất.
Tuy cùng cấp bậc Tuyên Cổ Vô Song nhưng không có mấy cái dám đối đầu trực tiếp với người này. Thử nghĩ, lấy Diệt Thế xưng hào là cỡ nào kinh khủng tồn tại. E rằng chỉ có Đại Nhật Như Lai nhân vật này mới có thể chống đỡ một hai.
Thất Thải Ngọc Noãn vết nứt đã càng ngày càng nhiều, 7 sắc tiên vụ lượn xoay vòng cũng càng ngày càng nhanh toả ra vô cùng chói mắt ánh sáng.
" Đinh ! Đinh ! Đinh ! —— " Từng sợi pháp tắc mỏng manh không thể nhìn thấy vang lên thanh thuý sau đó đâm thẳng vào Thất Thải Ngọc Noãn, Ngọc Noãn lúc này vết nứt càng nhiều, càng lan rộng.
" Bất Tử Chi Sinh muốn xuất thế, một khí giết Thủ Hộ Chi Linh chân chính Thiên Kinh sẽ hiện ra " Sát Lục Thánh Tử hai mắt đỏ ngầu có chút điên cuồng, hơn ai hết hắn muốn đoạt được Bất Tử Thiên Kinh.
Chỉ cần đạt được Bất Tử Thiên Kinh không nói đến thực lực của hắn đạt được một cái chưa từng có độ cao, thậm chí tương lai thành tựu loại này Sát Lục Thánh Chủ nhân vật cấp bậc không phải không được. Đạt được Thiên Kinh còn có thể một bước nữa phá giải Đế Cấm của người kia hàng xuống Sát Lục Thánh Địa, lúc đó Thánh Địa sẽ một lần nữa quân lâm vạn giới.
" Bất Tử Thiên Kinh, Thiên Triều ta định — " Hoàng Phủ Hạo Thiên ánh mắt nóng rực, hô hấp có chút dồn dập, dù sao Thiên Kinh mê hoặc Thiên Địa không có mấy cái có thể bình tĩnh được. Hắn trong tay không biết lúc nào hiện một thanh Thuỷ Tinh Chi Kiếm, thời điểm thanh kiếm này hiện ra mọi người không hiểu một cổ cảm giác rùng mình lạnh lẽo, cụ thể làm sao ai cũng không phát hiện ra nguyên nhân, trừ một người là Đế Hoành.
Đế Hoành liếc nhìn Thuỷ Tinh Chi Kiếm, ánh mắt nhíu lại.
" Thiên Kiếm, Thiên Giới đúng là bỏ ra đại giới, đến ngay thứ này cũng dám vận dụng " Hắn suy nghĩ, trong lòng cười lạnh.
Thiên Kiếm, Thiên Triều đứng thứ nhất trong Thập Đại Tổ Khí. Trong đó mỗi một thanh đều là có trảm đế đồ thần một dạng lực lượng, càng không phải nói đến đứng đầu Thiên Kiếm.
Tất nhiên đây là dưới tình huống Thiên Địa bị phong cấm, nếu không Thiên Triều cũng không cam tâm bỏ ra Thiên Kiếm như vậy cho dạng này Hoàng Phủ Hạo Thiên cấp bậc sử dụng.
Mặc dù bây giờ lấy phong cấm tình huống với thực lực áp chế Hoàng Phủ Hạo Thiên cũng không sử dụng ra bao nhiêu thực lực, nhưng như vậy đã đủ kinh khủng, hắn giờ phút này tự tin có thể đuổi giết Đế Hoành thậm chí quét ngang ở đây.
Đừng nhìn như Thiên Kiếm bình thường trong suốt như Thuỷ Tinh một dạng không có kinh thiên khí thế hay dị tượng, một khi nó động chính là ai cũng không chịu nổi.
Dù sao, phóng nhãn khắp Thiên Giới toàn bộ vũ khí, nó cũng là đứng trước ngũ tồn tại, đã từng tiền nhiệm Thiên Đế Hoàng Phủ Già Lam trong tay phát huy đỉnh phong lực lượng, bây giờ cho dù ở tình huống như hiện nay nhưng đã đủ dùng.
" Ông ! "
Thất Thải Ngọc Noãn nghìn tỷ tiên mang hội tụ, thiên địa đại đạo cùng trật tự thần liên run rẩy, dùng mắt thường cũng có thể thấy không gian bị vặn vẹo đến một cái trình độ kinh khủng.
Đây chính là khủng bố sinh linh muốn xuất thế, một khi Bất Tử Chi Linh xuất thế chính là trừ một đám người nghịch thiên không ai dám đứng ra ngăn cản nó, nhưng thiên địa phong cấm lần này dẫn đến một cái tình huống đó chính là Thủ Hộ Chi Linh bị cưỡng chế.
Đúng vậy !
Là bị cưỡng chế, khi nó xuất hiện hấp thu Bất Tử Vực Cảnh kinh khủng sinh mệnh bản nguyên lực lượng cùng rộng lớn tinh vũ sinh cơ. Đáng ra theo lẽ thường một khi nó hấp thu xong nó sẽ xuất thế, mang theo vô cùng cường đại thực lực, nhưng dưới thiên địa phong cấm cho dù là tồn tại như Thiên Kinh Thủ Hộ Chi Linh cũng không có cái rắm gì dùng.
Việc này cũng giống như vật chứa không đủ nhưng hấp thu quá mức trữ lượng thì nó sẽ gây ra phản phệ, bất quá cũng sẽ không đến mức tự bạo dẫn đến vong, nó chỉ là yếu đi thôi, còn yếu đến tình trạng nào thì không ai biết.
Nói là nói như thế, cho dù bị suy yếu cực điểm cùng bị thiên địa hạn chế, nhưng nó vẫn là vô cùng cường đại.
Nghìn tỷ tiên mang giờ khắc này như thái dương bạo tạc, ánh sáng chọc mù mắt, cho dù là Đế Hoành cũng hơi híp mắt lại.
Một cổ khí lãng mang theo vô địch khí tức từ trung tâm tiên mang lập tức quét ngang Cửu Thiên Thập Địa, nó như phong bạo một dạng cứ thế mà quét ngang hết thảy tinh vực.
Không gian dưới phong bạo lập tức vô số vỡ nát, đáng sợ vết nứt cùng hắc động xuất hiện. Mấy cái Chiếu Hư Kính theo dõi thế lực cũng không nhịn được một trận lạnh lẽo.
Đây chính là đã đại đại suy yếu ?
" Ông —— ! "
Âm thanh lại vang lên, âm thanh lần này như Vạn Thế Chi Chung, tiếng của nó chính là truyền khắp vạn cổ trường thanh, chư thần triều bái.
Kinh khủng tiên quang lúc này đang co rụt lại chậm rãi trong hô hấp cứng ngắc của mọi người xung quanh.
" Không biết là kinh khủng sinh linh gì ? Là Long ? Vẫn là Hồng Mông Cự Thú ? " Có lão tổ đại giáo không khỏi mồ hôi lạnh chảy ròng thì thào nói ra.
" Bất Tử Thiên Kinh, cho dù không thực sự bất tử nhưng e sợ cũng đạt đến một cái tình trạng kinh khủng... "
Đế Hoành ánh mắt vẫn chưa rời khỏi vị trị Thất Thải Ngọc Noãn, hắn vẫn luôn bình tĩnh đứng đó quan sát.
Sát Lục Thánh Tử trong lòng kích động khó mà áp chế lại được, hai tay nắm chặt lại, thậm chí một chân đã bước về phía trước.
Hoàng Phủ Hạo Thiên, Mộng Thanh Diệp, Mộng Tử Vân, Thiên Lang Đạo Quân, Bạch Tiểu Cốt cũng đồng dạng nóng bỏng, thậm chí có thể nghe được âm thanh tâm liên tục nhảy lên.
Thời điểm ánh sáng hoàn toàn biến mất, một cái bóng từ từ hiện ra.
" Hả "
Thấy rõ được diện mục Bất Tử Chi Linh, thế giới tựa hồ đình chỉ lại một dạng, Đế Hoành khoé miệng co quắp, hai mắt khép lại, mắt hướng lên trời tựa hồ đang hỏi tại sao.
" Cái... " Sát Lục Thánh Tử kém chút nữa bổ nhào, hai mắt trừng to, cả người ngốc trệ.
" Mẹ nó, này...cái này..." Bạch Tiểu Cốt một bộ dạng hoà thượng sờ tóc, hai hoả nhãn có chút chập chờn như muốn tắt, tựa hồ gặp đả kích.
Đám người còn lại cũng im lặng đến cực điểm.
Mẹ nó !
Đây là cái gì ?
Chẳng phải nói Chân Long hay Sồ Phượng sao ? Không thì cũng là Hồng Mông Cự Thú, Quỷ Dị Sinh Linh các loại a, làm sao ai cũng không nghĩ ra nổi.
Bất Tử Chi Linh...
Là một cái tiểu nha đầu.
Đúng vậy, là một cái bé gái chừng bốn năm tuổi.
]
Tiểu nha đầu mặc một bộ thanh y tinh xảo đáng yêu đến cực điểm, một làn da so với cửu thiên thần ngọc còn muốn hoàn mỹ, dung nhan tuy còn nhỏ nhưng đã lộ ra đây chính là một cái cấp bậc Vạn Cổ cấp Đại Mỹ Nữ trong tương lai.
Nha đầu hắc phát được cột lên thành hai búi, cực kỳ đáng yêu, hai mắt long lanh như ức vạn tinh thần, vô cùng thuần khiết, tựa hồ thiên địa này cho dù có trọc khí hay ô uế đến dạng nào cũng không đinh đến nàng một dạng.
Tiểu nha đầu cả người không có kinh khủng khí tức, cũng không có trùng thiên tiên vụ, chỉ có đơn thuần cùng vô tận sinh cơ khí tức làm người khác dễ chịu.
Nàng lúc này ánh mắt có chút sợ hãi nhìn xung quanh.
Theo lý mà nói Thủ Hộ Chi Linh cho dù vừa mới sinh ra linh trí đã siêu cao, không thua bất kỳ một cái nào mấy vạn năm lão quái vật, nhưng vì một lý do nào đó, có lẽ do thiên địa phong cấm mà Bất Tử Chi Linh lại chưa trưởng thành về mặt thể chất lẫn linh hồn.
Lúc này nàng chính là thực lực có mạnh đi chăng nữa nhưng cũng không vận dụng được bao nhiêu.
" Đây là làm sao a, mẹ nó cũng quá bất hợp lý đi, thế này làm sao ta nỡ xuất thủ " Đế Hoành cảm giác trời đất quay cuồng, quả thật có chút huyền.
Nếu như nói là Đại Mỹ Nhân hay cái gì Lão Thái Bà, Gia Gia hình tượng hắn cũng không nương tay, nhưng đây là một cái tiểu nha đầu, hơn nữa còn đáng yêu như vậy, hắn cũng bối rối không biến nên làm thế nào.
Sát Lục Thánh Tử lập tức trấn tỉnh nào, trong lòng cười lạnh.
" Bất Tử Chi Linh xảy ra vấn đề, linh trí chưa trưởng thành, chỉ hoá thành một cái tiểu la lỵ, xem ra lần này Thiên Kinh ta chắc chắn phải đoạt được, cho dù có là ai đi chăng nữa "
Trong chớp mắt khi mọi người hoàn hồn, rút từ trạng thái kém chút hôn mê về, Sát Lục Thánh Tử không biết khi nào đã Xích Chỉ Thiên Nhai, một bước Hoành Độ Không Gian đi đến cạnh bên tiểu nha đầu.
" Chết — " Sát Lục Thánh Tử không ra tay thì thôi, một khi ra tay chính là toàn lực.
Một chưởng này của hắn xuất hiện chính là khủng bố âm trì sát khí, một cổ sát lục như muốn thôn phệ hết thảy vạn thế âm trầm mà lan ra. Thiên Địa dưới một chưởng này trong nháy mắt ánh sáng bị rút đi hết, không gian cùng thời gian tránh lui.
Sát Lục Thánh Tử không hổ là Vạn Thế Kỳ Tài của Sât Lục Thánh Địa, một chưởng này sát lục chi uy thể hiện không bỏ xót.
" Đừng hòng ! " Mộng Thanh Diệp quát lớn, một bộ bước ra tinh xảo đến cực hạn, chỉ thấy như huyễn vụ lập tức vượt qua vô số thời không xuất hiện ngay Sát Lục Thánh Tử đối diện, tựa hồ nàng không phải đến sau, mà nàng đã đứng đó từ trước.
Lúc này Mộng Thanh Diệp ngọc thủ trang bị Cửu Linh Trấn Tiên Thủ Sáo, đây chính là một cái như hàn ngọc, vô cùng mỹ lệ bao tay mỏng, tựa hồ nó chính là khảm lên ức vạn tinh thần trong tinh vũ, vô cùng huyễn lệ.
Mộng Thanh Diệp xuất thủ tựa như Nữ Đế xuất hành, quét ngang Thiên Địa Huyền Hoàng, ngọc thủ mang theo ức vạn tinh không lực lượng vỗ tới, thời không trước một chưởng này lập tức hoá về hỗn độn.
" OANH !! — " Song chưởng va nhau, một cổ kinh thiên động địa dư ba lập tức quét ngang, phạm vi chục vạn dặm trong nháy mắt băng diệt, hoá thành hỗn độn hư vô.
" Tán ! " Kinh khủng dư ba quét ngang không ngừng đến những người còn lại, cho dù lực lượng bị suy yếu nhưng vẫn vô cùng đáng sợ.
Thiên Lang Đạo Quân há mồm khẽ hô, lập tức lực lượng kỳ dị xuất hiện tán đi mất xung chấn.
Lúc này hắn khoé miệng cũng nở nụ cười lạnh, thân ảnh lập tức xuất hiện gần đó tham gia chiến đấu.
Ba người không ai nhường ai, đánh cho huyết rong thiên địa, lục hợp tựa hồ muốn bị dìm nát.
Bất Tử Chi Linh ánh mắt rụt rè nhìn ba người, mặt sợ hãi ẩn núp đi, nhìn vô cùng đáng yêu. Bất quá dư ba cho dù mạnh mẽ cỡ nào cũng khó mà làm tổn thương nàng, xung quanh nàng tựa hồ có tiên thiên hộ thân.
Lại nói cho dù không dùng được lực lượng nhưng bản chất của nàng vẫn vô cùng cao, không phải chỉ xung chấn lực lượng là có thể tổn thương nàng.
Thuỷ Vô Cơ ánh mắt lập loè, hắn bỏ qua ba người kia quấn lấy nhau, lập tức hướng về Bất Tử Chi Linh xuất thủ.
Bất quá không biết khi nào mấy cái thân ảnh từ đầu đến cuối vẫn ẩn nấp lao ra chặn lại, Thuỷ Vô Cơ bất đắc dĩ đành chiến đấu.
" A, xem ra chỉ còn ta với hai người kia " Bạch Tiểu Cốt nhìn Đế Hoành cùng Hoàng Phủ Hạo Thiên, đang muốn suy nghĩ có xuất thủ hay không.
Hoàng Phủ Hạo Thiên như cảm nhận được, cũng quan sát hai người họ.
Bất quá nghĩ đến giao thủ với Đế Hoành, hắn không có nắm chắc nghiền ép nên hắn sẽ không đi làm, ngược lại Bạch Tiểu Cốt cũng không đáng để lo.
Như vậy thời điểm này, nếu như xuất thủ sẽ bị ngăn cản bởi đám người khác, thậm chí bị vây công. Nhưng nếu như đánh lén bọn hắn thì sao đây.
Hoàng Phủ Hạo Thiên âm lãnh cười, thân là Thiên Đế hắn, tuy vừa mới đảm nhiệm, thậm chí có chút bù nhìn, nhưng dù sao vẫn có khí độ. Chỉ là trước mặt lợi ích tuyệt đối, cái gì danh vọng hay khí độ cũng cho chó ăn.
Thiên Kiếm trong tay Hoàng Phủ Hạo Thiên một tia sáng khó phát hiện ra, không biết khi nào Thiên Kiếm trong tay hắn đã tích súc kéo lên.
Đế Hoành cảm giác được, hai mắt có chút ngưng lại nhìn Thiên Kiếm như vô hình thuỷ tinh trong tay Hoàng Phủ Hạo Thiên.
" Không nghĩ đến Thiên Đế đương thời vẫn là Hoàng Phủ gia Vạn Thế Yêu Nghiệt lại đi làm loại chuyện này " Đế Hoành âm thanh truyền thời, lập tức đưa sự chú ý của Bạch Tiểu Cốt, hắn nhìn về Hoàng Phủ Hạo Thiên.
Bạch Tiểu Cốt ban đầu không để ý, nhưng khi quan sát kỹ trong tay Hoàng Phủ Hạo Thiên trong suốt trường kiếm lập tức cả người như rơi vào hầm băng, một cổ chí cường nguy hiểm lập tức bùng nổ lên đại não, lông tơ dựng đứng.
Bất quá, Hoàng Phủ Hạo Thiên vẫn là một mặt vẻ đạm nhiên, không để ý đến Đế Hoành lời nói, đối với hắn chỉ có lợi ích là hàng đầu.
Thiên Kiếm ngoài kinh khủng sát phát lực lượng ra, điều đáng sợ không kém chính là nó vô thanh vô ảnh vô khí, đây chính là nếu ngươi không quan sát kỹ hay có cực cường cảm giác, hắn để một kiếm ngay sát đầu lâu ngươi cũng không biết chết vì sao.
Thiên Kiếm chính là dùng thần bí trong truyền thuyết Thiên Vũ Chi Tinh cùng Vạn Thế Chân Ngọc do đứng đầu mấy cái Tượng Sư ở Thiên Giới luyện thành.
Nó được gia trì lực lượng qua nhiều đời Thiên Đế, lực lượng của nó kinh khủng chính là khó mà ước lượng.
Nó tồn tại trong suốt, vô ý, vô hình, vô thanh, vô lượng, nắm trong tay tựa hồ không nắm đồ vật gì.
Hoàng Phủ Hạo Thiên Thiên Kiếm chỉ tiêu súc thế, lúc này chậm rãi hạ xuống.
Mục tiêu của hắn chính là...
Tất cả mọi người ở đây !
" Ô n n n g g g – ! ! ! "
Một kiếm này hạ xuống, kinh khủng âm thanh tiếp tục kéo lên, trong nháy mắt thiên địa mất đi âm thanh, chỉ còn loé lên ánh kiếm không rõ.
Thời điểm Thiên Kiếm hạ xuống, bát hoang như muốn tịch tiêu, ngũ hành bị phân đoạn, sinh tử luân hồi vì vậy mà cắt đứt. Kiếm ra tuy không có âm thanh, hay nói đúng hơn âm thanh của nó đã không phải dùng thính giác có thể nghe được, âm thanh của nó như chư thần bị thẩm phán kêu gào.
Kiếm này, cực nhanh !
Nhanh đến một mức độ khó tin nổi, mặc dù Hoàng Phủ Hạo Thiên xuất thủ chậm như thế, nhưng vừa hạ xuống kiếm quang vô hình chính là vượt qua vạn cổ tinh không, một đường chỉ đến tuyên cổ vĩnh hằng trong nháy mắt.
Kiếm này, cực sắc !
Sắc đến mức cho dù là bất hủ cũng có thể bị nó trảm ra, đại đạo vì nó mà hợp cũng vì nó mà ly tán. Thời điểm nó quét ra chính là vạn thế hoành không một kiếm, toàn hiện, không có góc chết, cũng không có địa phương để trốn tránh, ngươi có thể làm là đối mặt với một kiếm có thể bổ ra ức vạn tinh thần.
Sát Lục Thánh Tử, Mộng Thanh Diệp cùng Mộng Tử Vân, Thiên Lang Đạo Quân, mấy người khác trong nháy mắt đều lông tơ dựng đứng, một cổ tử vong uy hiếp hàng lâm trên đầu.
" Thập Đại Tổ Khí đứng đầu — Thiên Kiếm ! " Sát Lục Thánh Tử trong nháy mắt nhận ra, lập tức quát to.
Trong nháy mắt làm ra phản ứng, dùng tuyệt luân vô bỉ tốc độ lui lại không tranh đấu nữa, nhưng nhanh cũng bất quá một kiếm này, dù sao một kiếm này chính là tới bất ngờ.
Những người còn lại đối mặt với một kiếm này cũng lập tức lạnh lẽo, hoảng sợ mà lui lại, nhưng như cũ không kịp.
" Phốc ! "
" Phốc ! "
" Phốc ! "
Trong nháy mắt, Sát Lục Thánh Tử bị chặt đứt một đầu cánh tay, máu không kiềm được tự động phun ra như không cần một dạng.
Cho dù Thiên Kiếm bản thân kinh khủng, nhưng muốn mạng của hắn vẫn không được, ít nhất Hoàng Phủ Hạo Thiên là còn kém xa.
Nếu nói Hoàng Phủ Hạo Thiên cùng một cấp bậc với hắn xuất thủ đánh lén, nói không chừng hắn thật sự ngỏm. Nhưng hiện tại hắn bất quá mới tu hành hơn 300 năm thôi, còn kém xa.
Sát Lục Thánh Tử trong nháy mắt sinh tử lập tức tế ra đòn sát thủ, chỉ thấy trong tay hắn là một cái hắc la bàn.
Đáng nhẽ một kiếm này chính là hướng về thủ cấp hắn, nhưng trong một phần ức vạn chớp mắt lập tức bị chuyển di đi, nhưng dù vậy kiếm mang vẫn là hái xuống một cái cánh tay của hắn
Về phần Thiên Lang Đạo Quân, Thuỷ Vô Cơ, Mộng Gia đám người đều nhao nhao tế ra sát chiêu bảo hộ bản thân.
Chỉ thấy Thiên Lang Đạo Quân là cả người được bảo hộ bởi chằng chịt phù văn huyết sậm, một kiếm kia cũng chỉ để cho hắn trước ngực xuất hiện một vết sâu, máu chảy ra không ngừng.
Mộng Thanh Diệp cùng Mộng Tử Vân thì sau lưng xuất hiện một cái Hoàng Nguyệt Thủ Hộ, ánh sáng vàng nhạt cấp tốc suy yếu kiếm quang, các nàng cũng bị thương, nhưng tương đối không nặng.
Bạch Tiểu Cốt cũng vậy, cũng có một vầng Xích Nguyệt Thủ Hộ sau lưng, bị thương nhẹ ! Hắn lập tức chú ý đến Hoàng Nguyệt Thủ Hộ, giật nảy cả mình, tương tự Mộng Gia hai cô nàng cũng vậy.
Thuỷ Vô Cơ cả người máu me đầm đìa, sắc mặt trắng bệch nhưng nhìn vẫn còn sinh cơ dạt dào, vết thương chậm rãi mắt thường có thể thấy khép lại.
Ở đây chỉ có Đế Hoành là vô sự, chỉ bất quá vạt áo tay phải của hắn cũng bị xoắn rách nát, dáng vẻ nhìn có chút chật vật nhưng cơ thể hoàn toàn không bị tổn thương.
Về phần đám người kia, toàn bộ chết !
Bọn hắn tuy thực lực không tầm thường, thậm chí nhiều cái có thể vậy công Thuỷ Vô Cơ, nhưng hoàn toàn vô dụng đòn sát thủ trước mặt.
Nhìn chung, chỉ có Sát Lục Thánh Tử là bị thương nặng nhất. Đây cũng không phải nói hắn yếu, mà đây chính là Hoàng Phủ Hạo Thiên một kiếm này dành cho hắn có chút mạnh hơn đám người kia.
Dù sao, Sát Lục Thánh Tử hắn từ đầu nhìn chính là đã không vừa mắt, càng nói Thiên Giới cũng không có chút cảm tỉnh với Sát Lục Thánh Địa.
" Ngươi — " Sát Lục Thánh Tử phẫn nộ, hắn vậy mà bị thương nặng nhất, nộ khí công tâm, một ngụm huyết kìm lại trong cổ họng. Lập tức vận chuyển công pháp chữa chị cánh tay.
Bọn hắn đến cấp bậc này chỉ cần nguyên thần không toái, chính là bị băm thành trăm nghìn vạn mảnh vẫn có thể nhục huyết phục hồi.
Tất nhiên là tuỳ mức độ, như một số tồn tại đặc biệt thần thuật cùng vũ khí một khi gây ra tổn thương chính là vĩnh viễn không khôi phục, chỉ bất quá loại này công pháp hay vũ khí đều là sừng lân phượng giác, không thua kém Thập Đại Tổ Khí trình độ quý hiếm.
Hoàng Phủ Hạo Thiên một kiếm toàn lực sau khi sắc mặt cũng mệt mỏi, một kiếm như vậy hắn tối đa chỉ có thể phát ra ba lần, quá ba lần về sau hắn một chút sức lực cũng đều không.
Hiệu quả một kiếm vừa rồi như vậy chính là do đám người kia không đề phòng mới bị hắn đắc thủ đánh bị thương, nếu không cho dù nghịch thiên cũng không có khả năng gây tổn thương đến bọn hắn.
Dù cách làm không quang minh chính đại, nhưng mục đích hắn bây giờ là đã đạt được.
Trong thời gian ngắn trừ Đế Hoành ra không có mấy cái có thể lập tức khôi phục đỉnh phong chiến đấu.
" Chết tiệt, bị tính toán " Mộng Thanh Diệp ánh mắt phát lạnh.
Hoàng Phủ Hạo Thiên lập tức thu lại Thiên Kiếm, nhất bộ Hoành Độ Hư Không xuất hiện ngay tiểu nha đầu, hắn đại thủ đưa về tiểu nha đầu trong ánh mắt hoảng sợ của nàng.
Hắn xuất thủ chính là cực kỳ nhanh, chỉ cần bắt được Bất Tử Chi Linh, không cần giết, hắn chính là lập tức truyền về Hoàng Phủ tộc, lúc đó Đế Hoành có xuất thủ cũng đã muộn, hắn không tin Đế Hoành thực sự dám đuổi theo hắn đến Hoàng Phủ tộc.
Thấy hắn đến gần, lập tức Thiên Lang Đạo Quân, Bạch Tiểu Cốt, Thuỷ Vô Cơ, Mộng Gia lập tức gấp gáp, nhao nhao cưỡng chế tổn thương phát huy ra đòn sát thủ ý đồ ngăn cản.
Đế Hoành hừ lạnh, hắn làm sao không nhìn ra được ý đồ của Hoàng Phủ Hạo Thiên, đang lúc Đế Hoành đang dự tính xuất thủ, lập tức ánh mắt co rụt lại.
Đám người kia đang dự định xuất thủ cũng lập tức cảm nhận được sau đó dừng lại, nhìn lên thiên khung.
Không biết khi nào, Bất Tử Vực Cảnh bầu trời xuất hiện một cái thanh niên tuấn mỹ.
Thanh niên này một thân hoàng bào, phong thái siêu nhiên.
Đúng vậy, hắn chính là Cổ Đế Nhất.
" Cổ Đế Nhất, ngươi làm sao bây giờ mới xuất hiện " Nhận ra sự tình không ổn, Hoàng Phủ Hạo Thiên lập tức có cảm giác bất an cùng khủng hoảng, vẫn cố trấn định ngữ khí nói ra.
Cổ Đế Nhất mỉm cười, hắn không trả lời, chỉ thấy trong tay hắn không biết khi nào xuất hiện một trương tàn phá rách nát cực điểm cũ nát phù.
Đám người thấy trương phù này xuất hiện, như cũ vẫn khó hiểu, bất quá cũng không lo lắng, dù sao đòn sát thủ của bọn hắn mỗi một cái phát huy đều chưa chắc kém đi Thiên Kiếm bao nhiêu. Chân chính ủng có huy năng đồ thần diệt phật, trấn toái càn khôn.
Chỉ có Đế Hoành lúc này trong lòng lúc này siết chặt lại, hai mắt co rụt.
" Tam Thế Trấn Sát Phù — " Đế Hoành gằn từng chữ, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Cổ Đế Nhất.
Cổ Đế Nhất không biết làm sao bị Đế Hoành nhìn tới, lập tức cảm giác như rơi vào Vạn Cổ Thâm Uyên, như đối mặt với Hồng Mông Cự Thú loại cảm giác hoảng sợ.
Tam Thế Trấn Sát Phù chính là Cổ Huyền Thiên năm xưa tiện tay luyện chế, sau này không dùng đến nên được truyền lại cho Cổ Tộc. Cho dù lúc này chỉ là một trương tàn phù, hơn nữa là tiêu hao cực đại lực lượng cùng rách nát thê thảm loại kia, nhưng uy năng của nó vẫn vô cùng kinh khủng, ít nhất là ở dưới tình trạng này, Đế Hoành không cho bản thân mình có khả năng giành lấy Thiên Kinh.
Tam Thế Trấn Sát Phù, chính là dùng Vô Thượng A Tu La Huyết Ngục ba giọt tinh huyết luyện chế mà thành. Tam thế, nhất thế so nhất thế cường, tam thế ở đây tức là chỉ ra tam ý Áp ! Phong ! Diệt, đối chiếu trấn áp hết thảy lực lượng, phong cấm hết thảy pháp tắc, huỷ diệt hết thảy đại đạo cùng kẻ thù trước mắt.
Tất nhiên trương này Tam Thế Trấn Sát phù chỉ là một giọt phổ thông huyết, hơn nữa là pha loãng vô số lần phổ thông huyết mà luyện chế.
Nếu thật sự là tinh huyết Vô Thượng A Tu La, vậy là Cửu Thế Trấn Sát Phù !
Cửu Thế Trấn Sát Phù, Thế Tôn đỉnh phong cũng có thể giết !
Vô Thượng A Tu La Huyết Ngục là nhân vật nào ? Đây chính là tồn tại Cốt Tổ nghe đến cũng phải bị doạ ra quần.
Luyện Ngục Thập Bát Tầng, kinh khủng nhất, tà ác nhất, mạnh mẽ nhất Luyện Ngục Chi Chủ, Vô Thượng A Tu La Huyết Ngục !
Bất quá cho dù chỉ là Tam Thế, hơn nữa là suy yếu cùng bị tổn hại rách nát tàn phù, nhưng thế này đã đủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.