" Hoành nhi, một thế này, nhưng là sẽ không bao giờ... " Cổ Huyền Thiên vô cớ ánh mắt chứa một tia buồn bả thở dài đạo.
Đế Hoành nghe thế nhắm mắt lại. Hắn hít sâu một hơi, sau đó song mục mở ra, đáng sợ quang mang như muốn nuốt chửng cửu thiên thập địa.
" Mặc kệ là ai, cho dù Tuyên Cổ Vô Song hay Thượng Thiên Chi Chủ, bất kể là Thiên Đạo đi chăng nữa. Chỉ cần có ai dám chặn đường ngươi, ta nhất định đứng ra đầu tiên. " Đế Hoành âm vang hữu lực, đầy đế khí đạo.
Cổ Huyền Thiên mỉm cười, hai tay chắp sau lưng, gió lộng bạch y vũ phấp phới, hắc phát nhẹ nhàng hồ động không tỏ rõ ý kiến.
" Cũng đến lúc nên đưa hai tên kia lịch lãm một phen rồi, không tắm trong thiết sát chi uy, không gột rửa bò ra từ vạn cốt là sẽ không có một viên kiên cường đạo tâm cùng tâm cảnh vững chắc được " Cổ Huyền Thiên lầm bầm nói ra.
Cổ Huyền Thiên một tay nâng lên, chỉ thấy trong tay không gian pháp tắc thâm sâu đan kết thành từng vòng phù văn quỷ dị.
" Tranh ! — "
" Yết — yết... "
Không gian pháp tắc trong tay Cổ Huyền Thiên đâm thẳng vào phía trước, cắt ra một đạo môn thứ nguyên.
Đế Hoành nhìn thấy cánh cửa này nhàn nhạt mỉm cười.
" Nhật Nguyệt Đại Lục sao... "
Đường Long cùng Hoàng Minh lúc này vẫn còn tụ với đám người Linh Tông cùng Bạch Đế Gia.
" Thứ...thứ gì..." Bạch Đế Lão Tổ ánh mắt vô hạn hoảng sợ, vẫn chưa hoàn hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-dao-vo-song/16891/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.