Chương trước
Chương sau
Bạch Kiếm Đế một thân cẩm bào phong thần tuấn lãng vô song phấp phới từng đợt gió.
" Ta với ngươi tìm chỗ khác đánh cho thống khoái " Đường Long cười nhạt đạo.
Bạch Kiếm Đế nghe vậy, cũng nhìn xung quanh thấy không gian chật hẹp, không ít người đứng bất tiện ra tay, cũng gật đầu cười nhạt
" Lên " Hắn nói xong không biết dùng bộ pháp nào thân ảnh đã hiện ra ở trên thiên không.
Đường Long thấy thế cũng mỉm cười, một bước bước ra, thiên địa na di lập tức xuất hiện đối diện Bạch Kiếm Đế.
" Bội phục a, chỉ từng ấy niên đã Vũ Tôn Trung Kỳ, chiến lực không tầm thường " Bạch Kiếm Đế sắc mặt bình thản nhìn Đường Long khen ngợi. Tuy hắn kiêu ngạo, nhưng khí lượng lại không chật hẹp, hắn là có khí độ của một cường giả.
Mọi người xung quanh cùng đám Bạch Đế gia nghe thế cũng trợn mắt, Bạch Đế thiếu chủ vốn nổi tiếng kiêu ngạo, thế nhưng hôm nay lại không tiếc lời khen ngợi người khác.
" Ha ha, nói nhiều làm gì, chiến " Đường Long ha ha cười, hắn không muốn dong dài, một chiến tự vừa ra lập tức kim quang bùng nổ như thuỷ triều từ thân mà ra, một cỗ thuần tuý kim sắc quang mang như muốn quét đãng thiên địa phóng lên lên trời, cửu tiêu xung quanh bát vân khai vụ.
" Ghê gớm không biết tên bảo thể " Bạch Kiếm Đế thầm nghĩ đạo, trong mắt loé lên một tia cẩn thận.
Bạch Kiếm Đế, rút trường kiếm bên hông ra, một trảm hoành ngang.
" — Ông !... " Sắc bén bạch quang kiếm mang mấy trăm trượng như giao long dùng tốc độ không thấy bằng mắt thường vọt tới, không gian đi qua từng trận bạo tạc kiếm khí, không gian vặn vẹo.
Mọi người xung quanh xem một kiếm này thần sắc run rẩy, chỉ là rút kiếm tiện tay một đòn mà uy lực lại kinh khủng đến thế, tin tưởng Vũ Đế tầm thường ở trước mặt cũng phải trọng thương.
Đường Long không tránh né, trên mặt thản nhiên, một bước lùi về sau, một quyền sáng chói kim sắc như vạn đạo kim quang tập hợp một quyền đánh ra, một quyền này đánh ra, làm cho lòng người quan sát có cảm giác như mình sắp bị một quyền này oanh thành huyết vụ, chấn động màng nhỉ.
" Ầm — !! " Một quyền cương đụng với kiếm mang nổ tạc, địa hình mấy nghìn mét xung quanh bị tiện tay một kích của hai người tàn phá không chịu nổi, vô số vết lòi lõm.
" Má ta — " Có tu sĩ đứng đó mông ngã xuống đất, kinh hãi thốt ra.
Đường Long cùng Bạch Kiếm Đế hai thân ảnh lập tức dùng tốc độ gấp mấy mươi lần âm thanh va chạm nhau. Quyền kiếm giao phong, mọi người xung quanh tránh lui ra xa.
Đường Long hai tay được Tiên Thiên Thánh Đạo Thể hộ thể, bộc phát vô địch lực lượng cùng phòng thủ, điên cuồng xuất thủ, từng quyền từng cước đều để lại kinh khủng bạo tạc, không một chút nào rơi xuống hạ phong.
Bạch Kiếm Đế tuy là giao thủ ngang với đối phương, nhưng lúc này trong lòng đã là sóng biển ngập trời, phải biết rằng hắn thế nhưng là Vũ Đế Trung Kỳ, lại còn là vượt cấp khiêu chiến, nói ít nhất, chiến lực hắn không thua Vũ Đế Hậu Kỳ, thậm chí có thể viễn siêu, thế mà giờ bị một cái Vũ Tôn Trung Kỳ đánh cho ngang tay.
" Thập Bát Bạo Cương Kiếm — " Bạch Kiếm Đế quát to, bỗng dưng tốc độ bạo tăng, thân ảnh để lại mười tám cái tàn ảnh, mỗi cái tàn ảnh ra một thế kiếm. Thập Bát đạo kiếm cương bạch quang chói mắt âm thanh rít tai chồng chất cùng một chổ kéo đến theo phương vị xảo quyệt kích tới.
Thập Bát Bạo Cương Kiếm, một trong ba tuyệt kỹ tối cường của Bạch Đế gia tộc, uy lực tuyệt đối là kinh thiên động địa. Thức kiếm này nghe nói được Bắc Đế Thiên Hoàng truyền xuống, không biết tại sao rơi vào Bạch Đế tộc.
Chỉ thấy thiên địa mấy dặm tối sầm xuống, mười tám đạo kiếm sáng loé vô cùng nổi bật, nghe tiếng rít cũng làm cho người ta cảm giác như bị nhất kiếm xuyên tâm.
Đường Long hai mắt co rụt, lui lại lập tức hai đồng tử biến thành hoàng kim sắc.
" — Tru Tiên Kiếm, sơ diễn " Đường Long âm thanh như vang vọng khắp mấy chục dặm, lúc này hắn bất chấp tổn hại đến thân thể, dùng một trong những đòn sát thủ trong truyền thừa của Bạch Hy Thánh Tôn.
Vô thượng tiên quang tụ tập thành một thanh quang kiếm màu vàng không đầy đủ, vô địch thánh uy làm cho người ta cảm giác hít thở không thông, chói mắt như thái dương bạo tạc. Đường Long sắc mặt tái nhợt cầm lấy thanh phá kiếm.
Đây chính là một trong những tru tiên thức của Bạch Hy Thánh Tôn, tổng cộng có mười thức, mỗi thức có ba tầng. Lấy thực lực của Đường Long, chỉ ngưng tụ ra được một phần của phôi kiếm quang ảnh. Mặc dù uy lực chỉ có một phần chục vạn, nhưng tuyệt đối đã đầy đủ.
Đường Long cắn chặt răng, cánh tay nổi đầy gân xanh, một kiếm vung ra.
Lúc này một cái hư ảnh tru tiên kiếm tàn kiếm khổng lồ xuất hiện cao mất trăm mễ, trong ánh mắt hoảng sợ của vô số người, một kiếm bổ xuống về hướng Bạch Kiếm Đế.
Một kiếm này bổ xuống, đi ra một đạo kim quang tách đôi bầu trời mây đen mấy chục dặm đường thẳng. Kiếm khí kinh khủng dùng tốc độ điên cuồng mà lao đến.
Bạch Kiếm Đế sắc mặt trắng bệch hoảng sợ, hai mắt trợn to.
" Đây...đây là thần thông gì " Dù hắn là thiên tài, gặp qua vô số chiêu thức vũ kỹ, lúc này cũng không thể không cảm nhận được sợ hãi.
Bạch sắc kiếm mang lập tức bị hoàng kim kiếm khí đập vỡ như một lớp mỏng thuỷ tinh rồi tản mát biến mất khỏi thiên địa, không giảm xu thế lao đến Bạch Đế Kiếm.
" Thiếu chủ "
" Chủ nhân "
]
Mấy cái hộ vệ cùng bảo tiêu hoảng sợ hét lớn, có ý định lao ra, nhưng đã không kịp, lúc này Kiếm Khí kinh khủng đã đến gần.
" Một đòn này ngay cả Vũ đế hậu kỳ tám chín phần mười cũng muốn chết đi " Có cường giả sợ hãi nói ra.
Bạch Đế Kiếm sợ hãi đứng đó, lúc này hắn cảm nhận được uy hiếp của tử vong.
" Ta không bằng ngươi " Hắn nhìn Đường Long, sắc mặt mỉm cười trắng bệch đạo.
" ẦM — !! " Kinh thiên động địa tiếng nổ vang lên, bạo phong lấy trung tâm điên cuồng quét ra.
Mọi người run rẩy, sắc mặt tái mét đứng đó xem.
" Chết...chết rồi sao " Có người sợ hãi nói.
Đường Long phun một ngụm máu, cũng từ trên trời rơi xuống, sử dụng chiêu vừa rồi đã là siêu việt cực hạn của hắn, không có gì chữa trị, chắc chắn là nằm trên giường một hai năm.
Lúc này bụi mù tản đi, mọi người mói phóng nhãn lại quan sát.
" Còn sống...vậy mà còn sống " Có người không khỏi kinh hãi nói ra.
Bọn hộ vệ sắc mặt mừng rỡ.
Chỉ thấy trên cổ Bạch Đế Kiếm có đeo một viên cổ phù bạch ngọc bội, lúc này bạch ngọc đang mờ mịt loé sáng, tạo thành một cái lĩnh vực hoàn bảo vệ Bạch Đế Kiếm.
Bỗng dưng bạch ngọc vỡ nát, trong ánh mắt kinh hãi của vô số người.
Lúc này một cái bóng trắng khổng lồ không biết từ đâu bước ra từ trong người Bạch Đế Kiếm.
Cái bóng này bước ra, càng lúc càng lớn, đến khi hoàn thành, nó đã là đỉnh thiên lập địa. Mơ hồ thì đây là một cái lão giả.
" Pháp thân, chính là pháp thân "
" Xem ra là đại năng bảo vệ hắn " Có người sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng lầm bầm.
" Dám đắc tội Bạch Đế gia dòng chính huyết mạch, ngươi đây là muốn chết " Cự đại bạch ảnh ồ ồ nói ra, âm thanh kinh thiên động địa, chấn đắc màng nhỉ mọi người ông ông.
" Sâu kiến, đi chết " Lão giả lạnh nhạt nói ra, âm thanh chấn động thiên địa.
Một cổ khí thế siêu việt Vũ Đế ầm ầm bạo phát, phương viên mấy chục dặm quỳ rạp xuống.
Đường Long sắc mặt trắng bệch, dưới áp lực không nhịn được đặt mông ngồi xuống đất, phun thêm một ngụm máu.
Bạch Kiếm Đế lúc này đã bất tỉnh, nếu không, hắn sẽ ngăn cản.
Cự vô phách bạch ảnh lúc này nổi giận, một chưởng phách ra, thiên địa lập tức rung chuyển, mọi thứ như muốn bị vô địch lực lượng trấn áp thành tro bụi.
" Ù ù ù — ... " Cự chưởng chầm chậm đè xuống Đường Long, Hoàng Minh một bên đứng cũng không thoát khỏi cự chưởng.
Khi cự chưởng đến gần, Đường Long cùng Hoàng Minh bị ép không chịu nổi, nằm bẹp xuống đất, thất khiếu chảy máu, nếu một chưởng này chạm vào người, xác định cặn cũng không còn.
" — Đinh ! — " Một tiếng vang thanh thuý vang lên, áp lực cùng cự chưởng không hiểu vì sao biến mất như chưa từng xuất hiện, phảng phất bị hoá thành hơi nước mà bốc hơi đi.
Cự phách thân ảnh giật mình, trong lòng kinh hãi không biết vì sao chiêu thức của mình bị hư thất.
" Hừ ! " Âm thanh lạnh lẽo không biết ở đâu vang từ trên trời xuống, khủng bố áp lực như ức vạn tinh vũ tề tụ áp xuống pháp thân, pháp thân đại năng lão giả hoảng sợ, ý định đào tẩu mang theo Bạch Đế Kiếm, nhưng hắn phát hiện ra toàn thân đã bị không gian siêu thứ nguyên trói buộc cộng thêm việc bị kinh khủng áp lực áp xuống, lập tức khủng bố hai chân quỳ xuống, đại địa vỡ nát.
" Động người của ta...Bạch Đế Thành đây là muốn huỷ diệt, nếu vậy, nó cũng không cần tồn tại nữa " Lạnh lẽo âm thanh, như vô thượng thiên dụ từ cửu tiêu vang vọng mấy vạn dặm. Đế uy khủng bố từ trên trời đổ xuống như thác lũ, toàn bộ Bắc Đế Thành trừ dân thường toàn bộ tu sĩ bị áp đến thất khiểu chảy máu, xương cốt có dấu hiệu nứt gảy.
Vô số người hoảng sợ, không hiểu chuyện gì xảy ra, mấy cái Vũ Đế cùng Vũ Thánh lão tổ của đại thế lực thất khiếu chảy máu, hai mắt khủng hoảng nhìn lên trời, tìm kiếm thân ảnh của người kia, nhưng bất quá không ai thấy.
" Tôn giả tha mạng "
" Đại nhân tha mạng "
Vô số người dập đầu đến máu chảy, đại địa vỡ nát, đồng thanh nói ra. Nhưng không có tác dụng, chỉ thấy áp lực ngày càng một khủng bố, toàn bộ Bắc Đế Thành dưới đế uy kinh khủng nằm bẹp xuống đập, kể cả đạo thân của vị đại năng Bạch Đế Gia.
Bạch Đế Gia, cấm địa.
Một cái lão già, hai mắt hoảng sợ nhìn lên trời, nếu ai nhìn thấy lão già này nhất định kinh sợ. Đây chính là một trong ba lão tổ còn tại thế của Bạch Đế Gia, cũng chỉ là Đại Năng chân thân của pháp thân cứu đi Bạch Đế Kiếm.
Trong lòng hắn lúc này giấy lên không nổi phản khán, sắc mặt xám tro, không biết đã dẫn hoạ đến vị Cự Vô Phách cấp bậc vô địch nào.
Bầu trời Bạch Đế Thành, ức vạn dặm bỗng dưng tối sầm, thái dương như bị che khuất, tận thế đang đến gần.
Chỉ thấy một đại thủ ấn vàng nhạt, rộng mấy trăm mấy nghìn vạn dặm che trời xuất hiện. Khi cái đại thủ ấn này xuất hiện, có mấy cái Vũ Thánh sợ đến ngồi bệch xuống đất, vô số người ngất xỉu vì thần kinh không chịu nổi.
" Đây chẳng lẽ là thương thiên đại thủ sao " Có người hai mắt vô thần, nhìn lên bầu trời ảm đạm quang mang thì thào nói không ra tiếng.
Hoàng Long cùng Đường Long sắc mặt cũng hoảng sợ, thân hình run rẫy đứng không vững.
" Đây...đây chính là đế thượng sao ? " Đường Long ánh mắt vô hạn sợ hãi nói, mặc dù hắn biết Cổ Huyền Thiên khủng bố, nhưng vẫn không nhịn được sợ hãi mỗi khi hắn ra tay.
Hoàng Minh ánh mắt vô hồn, đứng nhìn một chương đại thủ ấn ở trên trời, cả người chết lặng.
" Đây là tu sĩ có khả năng làm ra sao ? Một chiêu ý đồ xoá đi toàn bộ Bắc Đế Thành ? " Hoàng Minh lầm bầm.
" Đế thượng bớt giận...Thỉnh thu hồi thần thông " Đường Long lập tức hai chân quỳ xuống, dập đầu xuống đất hét lớn đạo.
Tuy là hắn bị trọng thương, nhưng Bạch Đế Kiếm quả thật không có ác ý đối với hắn, đây chỉ là hai người tỷ võ nhất thời cao hứng. Không biết giết đâu ra cái vương bát đản có sát ý, điều này làm Cổ Huyền Thiên dẫn hoả.
" Đế thượng bớt nộ...Thỉnh thu hồi thần thông " Hoàng Minh cũng nhanh chóng ổn định tâm thần lại, lập tức quỳ xuống dập đầu hét lớn.
Nếu để cho một chưởng này đập xuống, chết không biết bao nhiêu ức người. Cho dù là Đường Long đủ hung ác, nhưng cũng chỉ là ai động chạm đến hắn, nhưng Cổ Huyền Thiên thì không, hắn chính là không kiêng nể, không vui liền một chưởng đập xuống, mặc kệ cái gì ba ba.
" Hừ ! " Hừ lạnh một tiếng, âm thanh chấn nổ tạo ra không gian bạo tạc, vô số núi đất bị sụp lỡ. Cự vô phách thủ ấn biến mất, so với cự vô phách đại thủ ấn vừa rồi, pháp thân của vị đại năng kia không khác gì con kiến hôi trước thái cổ thần sơn.
Lúc này Đường Long với Hoàng Minh mới thở dài một hơi, trong lòng quyết tâm về sau không gieo hoạ rắc rối nữa, bọn hắn lo sợ có một ngày như Đế thượng nổi cơn thịnh nộ, cái đại lục này coi như chơi xong.
Mọi người lúc này vẫn còn đứng không vững, cả Bắc Đế Thành vừa một chân bước vào quỷ môn quan.
Vô số đại thế lực phong bế quan môn, trầm mặc diễn ra trên diện rộng. Không ai dám bàn luận chuyện này, xem nó thành một cấm kỵ, nếu như làm tức giận vị kia, coi như tất cả đều xong.
Linh Tộc, một cái tuyệt thế vô song mỹ mạo nghiêng nước nghiêng thành mỹ nữ lúc này ánh mắt cũng trấn động, sắc mặt trắng bệch.
" Tôn bà, đây...đây quả thực là người xuất thủ sao... " Nữ tử mỹ mạo vô song run rẩy giọng hỏi một cái bà lão kế bên.
Bà lão sắc mặt cũng không còn miếng máu, ánh mắt vẫn còn theo dõi trên trời.
" Vũ Thánh, Vũ Thần, cũng chỉ là sâu kiến " Tôn bà trầm mặc một chút, rồi nói ra.
" Vậy người...người kia vừa rồi xuất thủ, chẳng lẽ là Thiên Hoàng hay Cổ Đế cấp bậc " Nữ tử nhỏ giọng hỏi, âm thanh như hoàng yến.
" Có thể... " Bà lão chậm rãi trả lời. Bà lão này, chính là cấp bậc Vũ Thánh Đỉnh Phong, lại là truyền nhân của hậu nhân Bắc Đế Thiên Hoàng, nên kiến thức cực kỳ rộng rãi, không phải Vũ Thánh, thậm chí là Vũ Thần tầm thường có thể so sánh được kiến thức.
Linh tộc thánh nữ nghe vậy, trong tim cũng đập thình thịnh vang động, Cổ Đế, Thiên Hoàng, chân chính chúa tể đại năng giả trên Đại Lục, đây chính là cấp bậc mà ai cũng phải kính ngưỡng tồn tại.
" Bất quá, cũng có thể là hơn...Một thức thần thông kia, không có dấu hiệu xuất hiện, cho thấy rõ chỉ là sự hời hợt. Nếu thật sự như vậy, Cổ Đế hay Thiên Hoàng cũng không thể làm ra được. Nếu sự thật là như ta nói, thì thật là đáng sợ...Đại Lục chỉ sợ muốn biến thiên " Tôn bà thì thào nói.
Nghe thế, Linh Tộc thánh nữ sắc mặt vừa khôi phục một lần nữa trắng bệch. Vượt qua Thiên Hoàng Cổ Đế ? Đó là cấp độ nào ?.
—— Xa xôi, một cái gian phòng trang nhã, một cái lão già hắc bạch rối tung phát lẫn lộn ngồi uống trà.
" Vừa đoạt lại chân thân, nhưng vẫn là khủng bố như vậy a đại nhân. Chờ ngày đại nhân tu vi đại thành, cũng chính là ngày đãng quét thiên địa, hoành đẩy càn khôn... " Lão già hắc bào cười nhạt, nhìn ra cửa số, ánh mắt mờ đục lúc này bỗng dưng sáng chói như muốn mở ra thế giới, Đại Nhật lu mờ ảm đạm rồi lập tức trở lại bình thường.
" Ta nhận được tin, nơi kia nhưng là mấy cái đầu quỷ đã đi vào hồng trần, đại lục biến thiên a... Tiểu Phật Giới cũng sắp hiện ra " Hắn lầm bầm rồi biến mất khỏi gian phòng. Mọi thứ lại trở về yên tĩnh tỉnh mịch
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.