Cổ Huyền Thiên không nhanh không chậm bước tới dãy ghế ngồi của đệ tử thân truyền . Hắn thản nhiên đi ngang qua chư vị trưởng lão cùng tông chủ sau đó đến chỗ xếp bằng xuống và nhắm mắt .
Hành động thản nhiên này dẫn đến các đệ tử ghen ghét hắn rất khó chịu, đặc biệt là các vị đại lão .
Đệ tử gặp trưởng lão hoặc tông chủ đều phải hành lễ , cho dù là đệ tử thân truyền . Nhưng hắn lại trực tiếp xem mọi thứ xung quanh làm không khí .
Điều này làm cho Chấp Pháp trưởng lão rất khó chịu . Hắn vốn nổi tiếng tính tình như hoả , điều này ai cũng biết . Lúc này hắn đứng dậy quát to " Vô lễ , thân đệ tử tại sao thấy chư vị trưởng lão cùng tông chủ sao không hành lễ " âm thanh như lôi đình chấn ông ông tai các vị đệ tử.
Lúc này Cổ Huyền Thiên đang ngồi xếp bằng, hắn bỗng mở mắt ra, không có khí thế, không có uy áp, chỉ có đơn giản tự nhiên liếc nhìn, chẳng hiểu sao tim chấp pháp trưởng lão cảm thấy đập nhanh hơn một tí, một tia hoảng hốt làm cho hắn không hiểu chuyện gì xảy ra , bất quá ngay sau đó cũng khôi phục bình thường.
" A , thân ta làm đệ tử thân truyền nhất mạch, tuy không có chức vụ gì trong tông, nhưng luận về bối phận hình như không ở dưới tông chủ hay trưởng lão nữa phân a , xin hỏi chấp pháp trưởng lão ta vô lễ ở đâu ni ? " Giọng nói hắn lười biếng, ánh mắt giễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-dao-vo-song/16862/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.