" Tiểu tử, đã lâu a " Cổ Huyền Thiên nhìn hắn cười cợt. Lúc này, Tư Đồ Nam vẫn sợ ngây người , sau một hồi thì hắn mới hoàn hồn lại lắp bắp đạo khiếp sợ
" Đại ... đại ... đại nhân, ngươi chuyển thế thành công sao ".
Cổ Huyền Thiên nhìn xem hắn rồi chậm rãi đạo " Không, ta không có chuyển thế, thể xác ta bị lão tặc thiên nghiền nát, linh hồn thoát ra, nhờ tên tiểu tử kia dùng vô thượng thủ đoạn với bố trị mấy vạn năm để bảo vệ , nói cách khác , ta chỉ trùng tu lại chứ không có luân hồi ... "
" Vậy nói cách khác , ngài ... " Hắn trừng mắt cực độ khiếp sợ .
" Ân, Hỗn Độn Thiên Thể " Cổ Huyền Thiên nở nụ cười nói ra
Hỗn độn thiên thể, tuy rằng hắn biết nhưng hắn vẫn phải khiếp sợ a . Hỗn Độn Thiên Thể bốn chữ này đại diện cho cái gì hắn cũng hiểu một chút. Hắn ngây người đứng đó .
" A , tiểu Nam , ngươi tính để ta đứng đây mãi sao ? " Hắn nhìn Tư Đồ Nam giễu cợt.
" A a , đại nhân , tới a " Tư Đồ Nam nói xong phất tay, một cái đình viện với mấy bàn đá và ghế đá hiện ra. Sau đó tự thân châm trà.
" Ngọc Lan Hoàng, ân, không tệ a " Hắn uống một ngụm sau đó thở dài, lúc này vô thượng khí thế , khí chất đạp lên thiên hạ của hắn đã tiêu thất từ lâu, hắn chỉ ngồi đó uống trà rồi than thở như một ông lão, trông cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-dao-vo-song/16861/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.