- Kẻ to gan nào dám bén mảng tới lãnh địa của bổn đại yêu, chẳng lẽ không biết chữ chết viết thế nào sao?
- Biết điều thì mau cút, để nguyên thạch và áo quần lại!
- Con rùa nhà ngươi đúng là đồ vô đạo đức, bần tăng là người xuất gia không ham tài vật, chỉ cần lấy của chúng một ít tinh huyết là được rồi!
Hai cỗ khí tức hùng hồn chí ít cũng phải Đạo Đài cảnh phủ xuống nơi này, áp lực trầm trọng đến mức khiến một Hỗn Nguyên cảnh như Địch Vân cũng run lên bần bật, miệng thổ huyết. Độc Cô Minh không cần phải nói, trực tiếp chết thêm lần nữa rồi nhanh chóng ngưng tụ lại thân thể, vẻ mặt âm trầm nhìn hai yêu vật vừa xuất hiện trước mặt.
Đó là một con gà màu vàng đang khoác áo cà sa đỏ rực trên người, một bên mắt đeo khăn che màu đen, hai kê trảo chắp lại niệm phật, một chân gầy nhom co lên trông chẳng khác nào mấy bức tượng la hán trong chùa.
Còn một con rùa đen nhỏ xíu chỉ bằng bàn tay đang đứng trên vai gà chột mắt, biểu cảm trên mặt cực kỳ hung hăng kiêu ngạo. Hoả khí từ nó toả ra ngùn ngụt thiêu đốt mọi thứ xung quanh, sức mạnh hoàn toàn không thua kém gì thiên hoả ngũ sắc.
Bàn về thực lực, bọn chúng chắc chắn sánh ngang với những thiêu kiêu hạng hai hạng ba như Quỷ Diện Quân hay Triệu Thăng, thảo nào có thể hoành hành một vùng, trấn thủ độc chiếm ngọn Tuyết Sơn này không cho những tu sĩ hay yêu thú tầm thường tới gần.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411225/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.