Nơi u cốc vốn dĩ tĩnh lặng trong phút chốc đã xuất hiện vô số bóng người bao vây nam tử hồng y và nữ tử áo tím chính giữa lại.
Trong sự ngỡ ngàng của Trần Mạn Dao, Kiếp Chủ xoay cổ tay trái kéo nàng về phía mình, vẫn là tư thế ôm eo đầy thân cận kia. Mặc dù Trần Mạn Dao cố hết sức vùng vẫy nhưng vẫn không tài nào thoát khỏi cánh tay cứng như gọng kìm của gã.
Giữa muôn trùng tu sĩ ập đến, mũi hắc thương trong tay còn lại của Kiếp Chủ cũng vung lên, hàng ức oan hồn gào thét mường tượng xé tan màn đêm tịch mịch.
Máu tươi đỏ thẫm như những đoá huyết hoa nở rộ trong khung trung. Gương mặt gã lạnh lùng mà vô cảm, kéo theo Trần Mạn Dao tả xung hữu đột không ai cản nổi, giết chết vô số người. Chẳng mấy chốc phía sau lưng đã để lại một núi xác chết chất thành đống.
Mặc dù thắng thế nhưng Kiếp Chủ hiểu rõ không thể nán lại được lâu. Một khi đám anh kiệt đẳng cấp cao như Diệp Chính, Ngũ Hành tử tìm đến đây thì gã chỉ có một con đường chết.
- Ngươi rốt cuộc đã làm gì mà bị cả ngàn người đuổi giết thế này?
Kiếp Chủ kéo theo Trần Mạn Dao khinh thân bay lên giữa thiên không, bỏ lại truy binh đông như kiến cỏ phía sau. Khoảnh khắc nàng ngoái đầu nhìn lại liền không khỏi khiếp sợ, cất giọng hỏi.
- Sai rồi, không phải cả ngàn, mà là cả ức...
Kiếp Chủ cong khoé môi cười nhạt.
Lời gã không phải khoa trương. Nếu như nói kẻ thù chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411220/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.