Trương Kiệt toàn thân quỷ khí đen ngòm, dùng bảy lồng đèn u hỏa màu tím liên tục đẩy lui đám dơi đen đang công kích mình, dẫn theo hai vạn tu sĩ Minh giáo di chuyển đến một chỗ tách biệt với quần hùng nằm sâu trong Tử Hà sơn mạch.
Phải đến khi những tiếng huyên náo ầm ĩ xa dần rồi im bặt thì y mới yên tâm ngừng bước, vẻ mặt tức giận nói:
- Khốn khiếp! Cũng may ta sớm đề phòng, chọn một vị trí nằm ngoài rìa đại quân, nếu biến cố xảy ra cũng rất nhanh bỏ chạy được, bằng không bây giờ thảm rồi!
Con người Trương Kiệt là vậy, luôn rất cẩn thận. Cho dù mọi thứ đã chắc chắn đến tám phần nhưng y vẫn sẽ luôn để lại một đường lui cho bản thân, tuyệt đối không mạo hiểm mạng sống. Trong cuộc giao chiến kinh thiên động địa trước Thiên Huyễn thành cách đây không lâu, lúc đối mặt với Kiếp Chủ, Độc Cô Minh, Vương Nhất cũng vậy. Trước khi xông ra, y đã chuẩn bị sẵn mọi tình huống trong đầu, đề phòng cả trường hợp bị Ngũ Hành tử quay giáo tấn công sẽ ứng phó ra sao, hoặc gặp phải sát chiêu không thể chống đỡ nổi sẽ phải bỏ chạy thế nào. Chính nhờ điều này mà khi trận chiến đó qua đi, y vẫn bảo toàn được nguyên vẹn chiến lực, thương tích cũng không nặng lắm, chỉ về đến tông môn tĩnh dưỡng mấy tháng liền hồi phục.
Cũng nhờ trận chiến này mà danh vọng của Trương Kiệt được gia tăng đến đỉnh điểm.
Mọi người đều bàn tán và tranh luận với nhau về chiến lực thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411193/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.