- Cái gì? Không được, không thể, không đời nào!
Khoảnh khắc Tần Mạc và đám người phía sau lưng nghe được ý định của Bá Luân thì liên tục trợn mắt há mồm, quả quyết xua tay từ chối.
- Con mẹ nó, quá điên cuồng!
- Bá tiểu tử, kẻ nhát gan như ngươi hôm nay thật khiến ta sợ hãi đấy...
- Muốn bảy mươi đấu bảy vạn sao? Dù là Mãn Lâu Thiên Đế sống lại chưa chắc đã có loại dũng khí này!
Bá Luân nghe vậy cười cười:
- Chính vì Mãn Lâu không thể làm được nên nếu chúng ta làm được, thành tựu ắt vượt xa Mãn Lâu.
A Thất biểu tình khiếp đảm:
- Không nên đâu đại sư huynh, vì chút bồng bột nhất thời mà làm vậy sẽ hối hận không kịp đó!
A Nhất cười khổ:
- Đại sư huynh à, hai lão nhân già đã không minh mẫn, chẳng lẽ ngay cả huynh cũng vậy?
Bá Luân mặc kệ lời can ngăn của mọi người, nhìn Độc Cô Minh hỏi:
- Ý huynh thế nào? Độc Cô huynh từng cùng Vạn bá vương địch lại quần hùng ngũ đạo tự phong ở biên giới Nam Hoang, một trận thành danh, chẳng lẽ bây giờ lại khiếp nhược trước ý định của ta?
Gã nói thế vừa đúng cũng vừa sai.
Trận chiến năm xưa mặc dù được chúng nhân lưu truyền rằng Độc Cô Minh liên thủ với Vạn Vô Địch chống lại quần hùng ngũ giới song thực chất kẻ chủ đạo lại chỉ có nam tử tóc xoăn dũng mãnh thần uy kia.
Một mình y đại sát tứ phương, dùng Bá Vương Thập Bát thức đánh cho tất cả phải cam bái hạ phong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411120/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.