Không ngờ Bá Luân lại cười cười, nhẹ nhàng gật đầu:
- Được, cứ theo ý Khang huynh đi! Ta sẽ không đánh trả đâu…
Khang Dụ vẫn còn dè chừng, rụt rè hỏi lại:
- Ngươi tuyệt đối không được hố ta đấy, đống tài sản kia là ta vất vả dành dụm bao năm qua để đổi lấy cơ hội tiến nhập Phong Vân bảng này… Ngươi đừng có mà đi bắt chước mấy tên vô sỉ chuyên giả heo ăn thịt hổ để lừa người kia…
Thấy y chậm chạp cứ mãi không chịu ra chiêu, mọi người đã mất dần sự kiên nhẫn liên tục chửi rủa.
- Nhanh lên! Nếu ngươi không đánh thì xuống đi để cho ta lên! Xét về lượng tài phú bỏ ra ta chỉ thua ngươi đúng một lọ Tráng Dương đan thôi!
- Quyết đấu tu vi hay là quyết đấu võ mồm vậy? Thần tộc các ngươi quen nói nhảm thế này ư?
Khang Dụ càng nghe càng bực bội. Dù gì da mặt y cũng không dày như Bá Luân, rất nhanh đã lấy lại sự bình tĩnh.
“Con mẹ nó, bình thường chẳng phải ta vẫn rất gan dạ, là một nam nhân đầu đội trời chân đạp đất đó sao? Ngay cả Bất Động trong trận hỗn chiến ở Minh giới còn bị ta đánh lén trúng một cái huống hồ là tên Bá Luân vô sỉ này!”
Y tự an ủi mình, tay phất vạt áo ra phía sau, chân phải khủy xuống hình thành tấn pháp, đồng thời thần huyết trong người cũng bắt đầu sôi trào. Một cỗ khí tức hùng mạnh cương liệt dâng lên bao phủ khắp đài tỷ võ khiến ai nấy đều phải trầm trồ.
- Không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411112/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.