- Rốt cuộc gã làm thế nào mà trở thành anh hùng thái cổ vậy?
Độc Cô Minh cười bất đắc dĩ.
Nhìn gã nam tử mặc áo xanh trước mặt so với hơi thở trầm trọng như núi ở Nguyệt Dạ sâm lâm, hóa thành bóng ma đè nặng trong lòng tất cả những kẻ xung quanh mình, cho dù đó có là một Thái Phong Điên chiến hỏa sục sôi, Lý Ẩn thâm bất khả trắc, hay Khán Bất Xuyên thiên chân vô tà đều phải cam bái hạ phong, thuần phục từ tận đáy lòng… giữa hai người thật sự quá khác xa nhau…
Trên đài tỷ võ, Bá Luân liệt kê nỗi khổ của một loạt sư đệ trong Tuyết Thương Thất Tử, chẳng rõ có thật hay không mà những thứ gã yêu cầu đấu giá đều khác biệt nhau, nhằm vào những tài nguyên giá trị nhất hiện nay.
Đan dược, tiên kim luyện khí, phù lục, xương cổ thú vạn năm, kỳ trân dị thảo, trận pháp, linh thú… sau khi gã liệt kê xong tự bản thân cũng toát cả mồ hôi hột. Toàn trường im lặng như tờ, biểu cảm trên mặt mọi người rất đặc sắc. Vốn ban đầu từ cảm thông nay đã chuyển sang ngơ ngác, cuối cùng là phẫn nộ.
- Xong chưa?
Một người cười khổ hỏi.
Bá Luân thở dài, mắt liếc nhìn hai vị đạo sĩ râu bạc đang ngồi trên đài cao sau lưng. Khi thấy bọn họ đang mỉm cười gật đầu với mình hoàn toàn chẳng có chút khó chịu, giống như dù gã có làm gì hay trở thành người thế nào đi chăng nữa cũng sẽ vĩnh viễn yêu thương ủng hộ thì liền có thêm tự tin để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411111/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.