Độc Cô Minh gật đầu, khóe miệng nở nụ cười hiếm hoi.
Mấy năm gần đây hắn rất ít khi cười. Trong lòng toàn là phiền muộn chất chứa.
Hắn suy nghĩ rất nhiều, tính toán rất nhiều, cuối cùng dần biến thành một con người khác so với lúc đầu xuyên không đến đây. Cá tính hài hước thích hố người cũng không còn nữa, thay vào đó là sự nghiêm túc trầm lắng. Có thể giải thích sự thay đổi này là do tuổi tác hắn cũng lớn dần, lịch luyện tiếp xúc cũng nhiều lên. Song hắn cũng từng tự vấn rằng liệu nếu một ngày kết thúc tất cả, hắn đi tới cuối con đường, kết thúc nhân sinh của mình thì hắn liệu có còn là chính hắn hay đã trở thành một “Độc Cô Minh” khác hoàn toàn, một phiên bản do chính những yếu tố xung quanh tạo ra, đã mất đi sơ tâm ban đầu.
Dẫn theo năm hài tử chu du Cửu Thiên Thập Địa thêm một năm ròng rã, trong quãng thời gian này hắn chỉ dạy bọn chúng rất nhiều đạo lý, cách nhìn nhận cuộc sống, nhân sinh quan của hắn. Tuy nhiên hắn không hề áp đặt bọn chúng phải sống theo mình mà để chúng tự do phát triển, tùy ý suy diễn theo hướng nhìn của bản thân chúng.
- Ta cho các ngươi công pháp mạnh, các ngươi có thể trở thành chí tôn thiên kiêu một phương. Nhưng cả đời các ngươi sẽ vĩnh viễn dừng lại ở đó, không thể có tư cách trở thành hào kiệt. Muốn trở thành cường giả trấn thế thì bản thân các ngươi phải thật khác biệt, đi con đường của chính các ngươi, không người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411095/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.