Có điều đối phương dường như không có ác ý, hai gã trung niên kia mặc dù rất đỗi cường hãn nhưng khi còn còn cách Độc Cô Minh mấy bước thì chợt dừng lại, sau đó làm ra một hành động khiến hắn phải bất ngờ đến mức không tin nổi vào mắt mình.
Quỳ lạy!
Đích thực là quỳ lạy, hơn nữa là kiểu quỳ cung kính nhất chỉ dành cho bậc đức cao vọng trọng trong gia tộc huyết mạch.
Hai người trung niên dập đầu ba cái xong liền đứng lên khom lưng ôm quyền nói:
- Ra mắt công tử, chúc mừng công tử bế quan thành công, nhìn khí tức có lẽ đã tiến vào hàng ngũ Vạn Nhân Địch ở cảnh giới Hỗn Nguyên.
- Các ngươi là…?
Độc Cô Minh cau mày, cảm thấy mọi chuyện rối như tơ vò, thật không hiểu nổi trong hai năm hắn bế quan thì gã Dược Thiên Sầu bộ dáng lưu manh kia đã làm ra đại sự gì. Gây dựng nên một căn cơ động phủ đồ sộ nguy nga thế này, thậm chí còn hàng phục hai cao thủ Đạo Đại cảnh, nếu nói do một tu sĩ Hỗn Nguyên trung kỳ tầm thường như gã làm được thì chẳng ai tin nổi.
Người trung niên mặc áo vàng, thân thể cường tráng trả lời trước:
- Thuộc hạ Vi Thanh Thanh, đến từ Tinh Đạo thiên!
Người trung niên mặc đạo xanh, dáng người gầy ốm tiếp lời:
- Còn thuộc hạ xú danh Lục Bá Ngôn, xuất thân Đại La thiên, người đời thường gọi ta là Ngôn đạo nhân…
- Đại La thiên…
Khoảnh khắc nghe thấy ba chữ này, Độc Cô Minh bỗng hơi bần thần một lúc.
Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411087/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.