Bên ngoài căn lều, Đinh trưởng lão và ba tên Tiêu Ngôn, Ngô Trung, Liễu Thần đang đứng nấp ở phía sau một bệ đá lớn đặt bên cạnh lều.
Liễu Thần nói:
- Đinh trưởng lão, ngài có quá ác rồi không? Bồi Dương đan là loại xuân dược kích thích dục vọng nguyên thủy của nam nhân mạnh mẽ nhất. Còn mê hương kia đâu phải Mê Hồn Ám Dục gì, rõ ràng là Băng Hỏa Tương Dung hương, công dụng thì không cần phải nói nữa, nghe đồn hoàng thất Độc Cô từng thu mua số lượng loại mê hương này, mục đích là cho Độc Cô Đại Đế sử dụng.
Ngô Trung cười hắc hắc:
- Vậy thì kiến thức lão đệ quá kém rồi, Băng Hỏa Tương Dung hương chính là một tay Đinh trưởng lão sáng tạo ra rồi bán cho các thế lực lớn khắp nhân giới. Đây là nguồn thu không nhỏ đóng góp vào ngân khố của tông môn khi xưa. Chính ta là người vận chuyển mê hương này sang Phong Lôi thánh địa, Vương gia, Lưu gia, Minh giáo, được họ hưởng ứng vô cùng. Còn Độc Cô gia sao? Bọn họ mua rất nhiều, cực nhiều, chắc ngươi cũng biết trong năm mươi năm mà Độc Cô đế hậu từng sinh ra tới ba mươi mấy hoàng tử và công chúa, đây chính là sự lợi hại của mê hương này. Một khi dùng rồi thì huyết mạch sôi trào, tinh hoa phát tiết, khả năng thụ thai rất lớn.
Nghe xong Đinh trưởng lão ngay lập tức ký đầu y một cái:
- Bé bé cái mồm, Độc Cô Đại Đế đang ở đây, lỡ như chuyện này tới tai hắn thì bốn người chúng ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/410970/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.