Độc Cô Minh không hề biết cuộc trò chuyện giữa nam tử áo xám và Đại Tế Tửu của Tây Phong bộ lạc, bằng không có chết hắn cũng phải vùng vẫy ra khỏi sắp xếp của bọn họ.
Hắn ghét nhất là bị người khác coi như quân cờ hoặc con rối để bố trí, phục vụ cho lợi ích cá nhân của mình.
Lúc này đây hai mắt hắn đang nhắm nghiền, tập trung cảm ngộ ngọn lửa hừng hực đang bùng cháy ở chính giữa tế đàn. Mặc dù đây mới chỉ là vòng thứ sáu ba nhưng sức nóng tỏa ra từ nó khiến cho những tu sĩ chưa luyện thể bao giờ cảm thấy rất khó tiếp nhận.
- Giá mà bổn tôn của ta ở đây thì tốt, thi triển Nguyên Yêu biến là đủ tiến đến vòng thứ ba mươi…
Độc Cô Minh thở dài, nhưng tính cách của hắn càng gặp khó càng cố chấp. Trái ngược với sự lui bước đến từ Độc Cô Mạn và ngũ hoàng tử, hắn bất giác đứng lên rồi bước vào vị trí vọng thứ sáu mươi hai.
Chu Yếm thấy vậy liền cười ha hả:
- Độc Cô gia không ngờ suy bại đến độ này. Hai Hỗn Nguyên cảnh chẳng khác gì cọp giấy, còn thua cả tiểu tu sĩ Khổ Hải nữa. Tiểu tử, ta thấy ngươi bỏ họ Độc Cô đi, về yêu tộc của ta làm người hầu còn phong quang hơn là làm hoàng thất Độc Cô gia đấy.
Mộc Tiểu Nhu cũng cười:
- Không bằng về Quảng Hằng tiên cung làm lô đỉnh cho chúng ta cũng được. Tỷ muội chúng ta dạo gần đây thiếu những lô đỉnh có khí chất giống ngươi, tuyệt đối sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/410950/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.