Chiến giáp của Độc Cô Minh vốn dĩ đã là hoàn chỉnh nhất ở nơi đây, vượt xa những chiến giáp bị tàn phá của đám Côn Vũ. Nay sức mạnh của nó vượt ngưỡng Thiên Tôn, chính thức đạt tới cấp độ Nhân Chủ Chiến Giáp, ở đây ngoài Tây Tử Phượng ra thì có ai đơn đả độc đấu là đối thủ của hắn?
- Chỉ có vây công, cùng nhau ra tay, bất chấp thủ đoạn mới có hy vọng giết được hắn!
Quan Thất âm trầm nói, mắt nhìn sang Thẩm Yến đang đứng im lặng ở phía xa. Phong Diệt cũng thêm vào:
- Thẩm huynh, bây giờ chúng ta cần nhanh chóng giết Độc Cô Minh, bằng không truyền thừa và bảo vật đều bị hắn đoạt mất… Đừng chần chừ nữa…
Độc Cô Minh nhìn Thẩm Yến hồi lâu, lắc đầu thở dài. Thẩm Yến cũng nằm trong số những người được hắn tha mạng, không bị vụ nổ tự bạo làm ảnh hưởng, Thiên Tôn Chiến Giáp vẫn còn nguyên vẹn. Để đáp lại ân tình của Độc Cô Minh, gã sẽ quyết định thế nào đây?
- Kẻ tầm đạo tay không nhuốm máu, không tranh với đời. Ta cũng không cầu vô địch, nhưng không thể phủ nhận vô địch là cách nhanh nhất để thành đạo. Chỉ có điều…
Thẩm Yến mỉm cười:
- Có điều… để trở thành vô địch, không phải dùng phương pháp như vậy. Các ngươi dồn ép Độc Cô huynh tới bước đường cùng, liên thủ vây công hắn. Giả dụ giết được hắn không nói, lỡ như không giết được thì sẽ gieo xuống cho hắn một mầm mống “vạn nhân địch”, hay thậm chí là “nhân giả vô địch”. Mà các ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/410920/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.