Đây là chiến giáp do sự tự nguyện hy sinh của một vạn khô lâu ngưng tụ mà thành, hoàn toàn chưa cần dùng đến tư cách Thiên Tôn của Toái Mộng đao. 
Mà hình dạng chiến giáp của Độc Cô Minh cũng không hề giống với Hạ Phẩm Chiến Giáp bình thường. Chiến giáp của hắn đính đầy linh thạch sáng lấp lánh, biến hắn thành một vị tướng quân giàu có, ham mê tài vật, dùng linh thạch để phô trương uy thế của mình. Nhưng có ai hay biết những linh thạch này đều là chấp niệm của một vạn khô lâu. Mấy chục vạn năm trước, bọn họ tham gia vào trận chiến lục giới, dùng máu tươi của mình cản bước kẻ địch xâm phạm nhân tộc. Lời hứa hẹn duy nhất mà giới cao tầng dành cho họ chỉ đơn giản là: “Chiến sự kết thúc, sau khi trở về các ngươi sẽ nhận được một ngàn linh thạch”. 
Chỉ một ngàn linh thạch, mà đổi lấy tính mạng của một tu sĩ. Đổi lấy tính mạng người con của cha mẹ già, đổi lấy phu quân của người vợ đêm ngày đứng ngóng trông nơi đầu thôn, đổi lấy phụ thân của những hài tử vẫn còn đang ngây thơ vui đùa trong sân… Có đáng không? 
Đáp án là đáng! Nhờ có họ mà nhân giới được bình an đến nay đã năm mươi vạn năm. Máu của họ chảy rất đáng. Nhưng chẳng ai khóc thương cho họ nữa cả. Tên họ cũng bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử, vĩnh viễn không còn được ai nhắc đến. Chỉ là đôi khi có một vài kẻ đọc qua sử sách, thoáng đồng cảm đôi chút rồi buông cho họ một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/410897/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.