Đúng lúc Độc Cô Minh đang trầm mặc thì chợt nghe Mộng Tiểu Phàm nói:
- Độc Cô huynh, e rằng chúng ta phải từ biệt tại đây. Mặc dù chúng ta có thể xem như bằng hữu nhưng trong lúc tranh phong đoạt kỳ ngộ thì ta vẫn sẽ thẳng tay không lưu tình. Huynh yên tâm, ta sẽ đến ba đại môn còn lại để kích hoạt ngưng tụ Cực Phẩm Chiến Giáp, tuyệt đối không động đến đại quân khô lâu của huynh.
Mộng Tiểu Phàm có Tạo Hóa thủ, hiển nhiên đạt được tư cách Thiên Tôn. Độc Cô Minh cũng hiểu cho dù là bằng hữu cũng sẽ không có chuyện dễ dàng nhường chỗ tốt cho nhau. Thậm chí nếu đến bước đường cùng vẫn sẽ phân sinh tử như thường. Đó mới là tu đạo giới đích thực, trên đường đạo không thể có chuyện thối lui, phải giẫm đạp lên thiên kiêu khác mà tiến lên. Kỳ ngộ liên quan đến sự thành công của một đời tu sĩ, ai nguyện ý bỏ qua? Bằng hữu thâm tình, tri kỷ lương duyên chỉ là chuyện sau khi kỳ ngộ đã kết thúc, cả hai cùng vì một mục tiêu mà kề vai tác chiến, hỗ trợ nhau chống lại địch nhân chung mà thôi.
Đả Cẩu cũng nói:
- Ta cũng có tư cách Đại Đế, sẽ ngưng tụ ra được Thượng Phẩm Chiến Giáp. Một khi gặp lại không cần nhường nhịn, chúng ta tranh giành truyền thừa một cách công bằng.
Độc Cô Minh gật đầu, hai tay chắp lại, miệng nở nụ cười tươi:
- Ơn tương cứu lúc trước vĩnh viễn không quên. Sau khi đoạt truyền thừa xong, nếu còn sống thì lại cùng nhau tương ngộ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/410896/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.