Bên ngoài thì tưng bừng bát nháo, còn Tâm thì chả quan tâm đến chổng mông mà ngủ. Đối với ngủ thì các thành viên khác của làng không có thời gian ngủ cố định, theo chu kỳ ngủ của tộc đàn thôi. Chỉ có 1 mình Tâm là ngủ theo giờ sinh học của thế giới cũ.
Khi Tâm thức dậy thì bên ngoài đã hết ồn ào, ngủ 1 phát 8 tiếng lận mà sao ngủ hết ồn ào cho được.
Tâm vệ sinh xong, vừa bước ra khỏi doanh trướng thì thủ vệ đã báo:
“Lão đại các thương binh cùng chiến lợi phẩm chi chiến binh 1 đã mang về hết rồi ạ”
Tâm gật đầu đáp “ừ… để ta đi xem các chiến binh bị thương”
Tâm đi thẳng vào khu chăm sóc nhìn xem tình huống.
Nơi đây đúng kiểu bệnh viện dã chiến, giường tầng to lớn phù hợp với kích thước các chiến binh, lối đi vừa đủ, các giá treo nước thuốc được ống truyền thẳng vào cơ thể các chiến binh bị thương.
Tâm cũng đã dạy các nhân viên chăm sóc sử dụng các phương pháp chữa trị y học của nhân loại, đầu tiên là các nhân viên thông minh nhất tộc Mạnh hoè, về sau thì từ các nhân viên này nhân rộng ra cho đội ngũ 20 nhân viên. Sau nữa thì Tâm có dự định sẽ phát triển thêm nhưng cần thêm thời gian.
Đi xem qua 1 lượt cùng an ủi thì Tâm bước ra ngoài, lúc này bộ chăm sóc trưởng bước đến báo cáo
“Lão đại, tình hình các chiến binh bị thương khá nghiêm trọng. Có thêm 2 chiến binh đã tử vong, 9 chiến binh trọng tình trạng tổ thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-che-vinh-hang/1105719/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.