Tôi đã tự cườimình, thật sự thì cho đến bây giờ tôi vẫn không thể xóa bỏ hoài nghi với Hàn Vũ. Anh ta rất tốt, rất quan tâm tôi...nhưng tôi sợ đó chỉ là mộtcảm giác nhất thời, thứ cảm giác mới mẻ và sự tò mò mới khiến anh ta trở nên như vậy...
Tôi rất sợ rằng anh ta cũng như Duy mà rời xa tôi. Cho tôi biết nụ cười hạnh phúc rồi tự tay đập bể nó
Tôi thực sự sợ
-Con gái, đừng bao giờ nghi ngờ tình cảm của con trai ta. Bởi vì nó đã yêuthì yêu bằng cả sinh mạng của nó. Nhưng mà ở bên cạnh nó thì con phảichấp nhận gặp nguy hiểm
Bà Hà nắm lấy bàn tay tôi mỉm cười. Tôi cũng biết Hàn Vũ không phải chỉ là chủ một công ty bình thường
-Đừng đẩy nó ra xa. Ta đã không bảo vệ được cho nó...ngày đó chính vì do taquá chủ quan xem thường mà khiến nó có không có tuổi thơ...chính takhông bảo vệ tốt cho nó nên mới khiến nó trở thành một người như bây giờ
Tôi vỗ nhẹ lên bàn tay bà, có lẽ Hàn Vũ cũng đã trải qua những điều không tốt đẹp
-Đang kể xấu con sao? Em đừng tin lời bà ấy nói anh rất hoàn mỹ là một người đàn ông chuẩn mực
Giọng nói có chút đùa của Hàn vũ cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi
-Con trai có tật giật mình sao? Hoàn mỹ rồi thì còn sợ bà già này nói xấusao? Tự ti thì nói ra yên tâm mẹ anh sợ anh ế lắm nên mẹ sẽ giúp anh lấy vợ...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-yeu-thuong-em/2172591/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.