Sống lưnglạnh toát mồ hôi ướt đầm áo, còn nấm tấm trên trán nữa cơchưa bao giờ cuộc đời của tôi nó thảm thương đến thế... Giá kể như tên ác ôn vùng thành thị này cứ đánh đập con mẹ nó đi cho nó có máu me ấy thế éo nào cứ vờn vờn mới nhục chứ
Hắn RẤT NHẸ NHÀNG để em ngồi trên đùi hắn tay thì vòng qua eo...hơi thở lạnh ngắt phả vào gáy đều đều mãi một lúc rất lâuhắn mới mở miệng nói...
Thật thì em nghĩ ngay cảnh tượng kinh dị trong mấy bộ phim ma thái lan
-Bọn họ muốn em xin tha cho Huy sao? Hắn hỏi
-Biết vậy sao còn hỏi? Bạn mình mà anh cho hắn te tua vậy sao? Thực sự tôi chả muốn xin xỏ gì đâu tại hai người kia đưa tôi tới đây nói có án mạng mà túm tôi đi thôi
Lúc nói hùng hổ thế thôi chứ tôi đổ mồ hôi lạnh lúc méo nào rồi ý
-Thế em muốn tôi tha cho hắn sao? Làm gì có chuyện đơn giản như thế nếu tăng thời gian em ở lại 1 tuần tôi sẽ suy nghĩ lại
Vũ gian xảo nói
Ngỡ cứ tưởng là con bé trối cơ ai ngờ bảo bối đồng ý mới sợ chứ
Nhờ có cái gật đầu của hạ linh mà Huy an toàn thoát chết
Kha thở phào anh đã sai người lấy lại hàng
-Cám ơn cô
Kha nói
-Không cần cám ơn tôi làm vậy có dự tính của tôi.
Nhìn nụ cười của Hạ Linh mà Kha lạnh gáy... Đúng là giống Hàn Vũ bức người quá mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-yeu-thuong-em/2172583/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.