Ắt hẳn tôi sẽkhông bao giờ quên ngày hôm đó, cái ngày mà tôi chứng kiến hết thẩy mọi việc mà trong suy nghĩ tôi chỉ nghĩ nó tồn tạitrong phim truyền hình... tôi được Kha đưa vào một đường mòn đisâu vào lòng đất nơi này lạnh hơn bình thường có mùi lưu huỳnh và những âm thanh lạ tai
Giống như tiếng súng nổ
Chúa trời ban cho tôi thiên phú có đôi tai vàng dù là âm thanh nhỏtôi cũng phát hiện ra khả năng đặc biệt này tôi vẫn luôn giữkín ngoài bà ra thì không ai hay biết cả
Ở giữa lòng thành phố có một căn hầm bí mật... à không phảinói là căn cứ địa bí mật còn có thuốc súng, tiếng súng nổ...
Bọn họ rốt cuộc là thứ gì
Kha quét mã vân tay qua hai cánh cửa nữa anh ta đưa tôi và Hằng đixuyên qua một căn phòng chứa cả trăm cái máy vi tính và rấtnhiều người đeo kính có cả người nước ngoài đang chăm chăm múatrên bàn phím
rốt cuộc là chuyện gì? Tổ chức khủng bố?
-Đừng để ý... đi thôi
Kha nói
Căn phòng sâu nhất là phòng làm việc của Hàn Vũ sao?
Hằng không có vẻ gì ngạc nhiên hay gì hết nó cứ thế băng băng đi... giống như nơi này rất thân thuộc... là nhà của nó vậy!
Cuối cùng Kha đẩy cửa bước vào căn phòng có cánh cửa thép nặng nề sau khi hít một hơi lấy dũng khí
Căn phòng không có gì đặc sắc nhưng rất rợn người ánh sáng hìnhảnh đầy đủ cơ mà tôi thấy lành sống lưng vô cùng luôn, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-yeu-thuong-em/2172582/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.