Vào giờ cơm chiều ở nhà họ Hứa, Hứa Mộng Mộng vô cùng khoa trương kể lể với Hứa Minh Khải.
"Ba, ba không biết đâu, lúc ở bệnh viện chị Nhuệ Linh lại vì trai mà hỗn hào với mẹ đó!”
Hứa Minh Khải nhướng mày, vẻ mặt có chút không tin: "Chị con chỉ hơi bướng bình một chút vậy mà thật sự làm vậy?”
Vẻ mặt của cô ta càng lúc càng hăng: "Thật đó ba, bạn trai của chị ấy còn mắng anh Dục Thành một trận vậy mà chị ấy vẫn để yên. Đã thế chị ấy lại bỏ nhà theo tên bạn trai đó.” (2)
Bà Đan Thanh trái với mọi khi, bà không bênh vực con gái ngay, bà hình như cảm nhận được có gì đó không đúng ở đứa con gái Nhuệ Linh của bà.
Hứa Doanh vừa từ trên phòng xuống, lúc ở cầu thang lại vừa hay nghe được những lời kể lể phóng đại của Hứa Mộng Mộng. Nhưng anh chỉ để tâm đến lý do mà Nhuệ Linh lại đến bệnh viện. (D)
Tút...tút...tút...
Phải đến lần thứ ba Nhuệ Linh mới bắt máy, cô đang bận rộn làm đồ ăn vì giấc chiều đổ đi là giấc mà tiệm bán chạy.
"Alo...ai đó?” Nhuệ Linh hoang mang vì số lạ gọi tới.
Hứa Doanh: "Là anh, em đang bị gì trong người sao?”
Cô khó hiểu, "hả” một tiếng.
"Sao anh lại hỏi thế?”
Hứa Doanh hỏi lại: “Trả lời anh trước, em có bị gì không?”
Cô ậm ừ rồi nói: "Không có ạ.”
Nhận được câu trả lời, Hứa Doanh thở phào: “Hứa Mộng Mộng nói gặp em trong bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-thuong-em/3731884/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.