Thấy Nhuệ Linh đi tới, bàn tay chuẩn bị bấm ổ khóa của Hà Vãn Nhi ngừng lại, cô ấy vội đi đến chỗ Nhuệ Linh, nhìn thấy bọng mắt hơi sưng lại thêm vành mắt hồng hồng, cô ấy kéo tay cô, để cô đứng sau lưng mình rồi hùng hồn nói: "Này cái cậu Chu gì đó kia, cậu bắt nạt Đậu nhỏ của tôi đó à!?” Đậu nhỏ là biệt danh mà Hà Vãn Nhi hay gọi cô khi thấy cô ăn.
Tự dưng bị nói là bắt nạt người khác, Chu Mạc Thanh đơ cả người, Nhuệ Linh bối rối xua tay, giải thích kỹ càng mọi chuyện với chị Hà: "Em để quên ví nên đến lấy, tự nhiên đâu ra một kẻ biến thái túm tay em, may mà anh Chu đến cứu em…chị Vãn Nhi đừng hiểu lầm anh ấy.”
"Ể? Vậy hả? Rồi cái tên chó đó có làm gì em chưa? Người ngợm có sao không chị xem nào!” Hà Vãn Nhi xoay người cô một vòng đến váng cả đầu, xác nhận cô không bị thương mới kéo cô vào tiệm, anh cũng đi theo.
Trong lúc Chu Mạc Thanh tìm usb trong kệ thì Hà Vãn Nhi đã lấy trong ngăn tủ của quán ra một chiếc ví đen có hình lưu ly: "Có phải là của em không Đậu nhỏ? Chị thấy nó ở quầy bếp, đoán là của em hay ai đó làm rớt nên giữ lại.”
Đúng là chiếc ví yêu quý của cô rồi!
Cô ríu rít cảm ơn, cười tủm tỉm nhận lấy chiếc ví của mình, số tiền và giấy tờ đều còn nguyên cả, hên quá đi mất!
"Chị Vãn Nhi, để hôm nào em mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-thuong-em/3719414/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.