Não Tần Vũ Tinh chỉ chạm mạch trong chốt lát. Cô nhớ lại tất cả tình tiết chuyện tối nay một lần nữa. Mọi người trực tiếp đi thẳng tới phòng bao gặp mặt ăn cơm. Duy chỉ có cô Cả của cô ở nhà đợi chị họ Điền Phương…
Theo thời gian gây án mà nói, Điền Phương có thể lấy được hộ khẩu ở nhà ông bà Nội. Ai mượn hiện giờ cô Cả cô một lòng muốn lấy lòng Điền Phương chi! Nếu như Điền Phương tự mình tìm ra thì cũng được đi. Nhưng nếu thật sự cô Cả giúp chị ta tìm được thì quả thật Tần Vũ Tinh chắc phải hộc máu. Bậc cô chú kiểu gì thế? Có thể đưa hộ khẩu cho người ngoài? Đương nhiên đối với cô Cả mà nói, Điền Phương không phải là người ngoài.
“Anh và Điền Phương có quan hệ như thế nào?” Cô vẫn cho rằng Điền Phương muốn theo đuổi Hạ Thiên, bây giờ xem ra hình như không phải.
Hạ Thiên xoa xoa tay: “Chuyện này quan trọng sao?”
“Đương nhiên quan trọng. Chị ta đã đưa hộ khẩu nhà tụi em cho anh rồi!” Tần Vũ Tinh bực bội nói.
“Chuyện là như thế này, có thể nói chị ta là chị của anh.”
“Chị gái?” Tần Vũ Tinh há hốc miệng, lầm bầm lầu bầu nói: “Em muốn suy nghĩ một chút. Năm đó cô Cả của em là thanh niên trí thức trở về thành phố. Năm sau chồng cô Cả cưới người khác, sinh được một bé trai. Khỉ gió, anh không phải là đứa bé này chứ? Khi đó anh bao nhiêu tuổi?”
Hạ Thiên cụp mắt xuống, nói: “Không lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-gap-em-luc-tot-nhat/2169076/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.