Tần Vũ Tinh nhìn bóng lưng dời đi của bọn họ, lè lưỡi.
Cơ thể mẹ không có gì đáng ngại. Cha cũng không phải là chủ động ‘lầmđường’, vẫn còn muốn gia đình này. Nhất thời cô sinh ra cảm giác khổ tận thái lai. Tuy rằng ‘náo nhiệt’ lần này vượt quá bổn phận của cô, cũngmay người nhà vẫn được bình an, hiểu lầm đều đã giải thích rõ ràng.
Còn có cô và Hạ Thiên.. Thật ra thì chân tướng năm đó như thế nào có quantrọng không? Con người sinh ra mắt ở phía trước, không phải là để ngườita luôn nhìn phía trước hay sao? Chúng ta luôn bị trói buộc bởi nhiềuđạo lý làm người, cho nên mới khách sáo đối với người ngoài, gây tổnthương cho người mình thật lòng quan tâm.
Cô vuốt vuốt ngực, cô không cho phép bản thân mình lại trốn tránh.
Cô yêu thích Hạ Thiên, so với tưởng tượng còn quyến luyến ngàn lần. Có lẽ… đây chính là yêu.
Tần Vũ Tinh dựa người vào vách tường cười ngây ngô, may mà xung quanh không có người. Khó trách ai cũng nói, khi yêu, mọi người đều là người điên.Cô đi tới cửa sổ kiếng, nhìn vào bên trong. Hình như mẹ đang khóc, nóigì đó, dáng vẻ rất kích động. Cha thế mà là nước mắt giọt ngắn giọt dài, ra sức gật đầu, dường như đồng ý với những lời nói của mẹ, sau đó rồilại giải thích gì đó.
Ôi…
Loại chuyện này xảy ra với người nào, người đó lại không ghê tởm.
Tính tình cha cô quá mềm yếu, xử lý chuyện không đủ quả quyết. Loại đàn bà như Lưu Tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-gap-em-luc-tot-nhat/2169075/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.