Edit: Byun
Beta: TH
Những lời này của Trình Dịch như ống hút làm đứt lưng con lạc đà*. Sau khi anh nói xong, tâm tư của Lý Tâm Di không khỏi rối bời.
(*) Straw that broke the camel"s back: mô tả hành động tưởng chừng như nhỏ nhặt hoặc thường ngày gây ra phản ứng bất ngờ và lớn không thể đoán trước được.
Nhiều năm như thế, không phải cô không nhìn ra thái độ của ba cô, nhưng bởi vì vậy cô mới càng ngày càng nóng nảy.
Bây giờ có người không chút che dấu vạch trần hành động của ông ấy, chua ngọt đắng cay cùng lúc trào dâng lên. Nhất thời, Lý Tâm Di không rõ trong lòng mình là tư vị gì.
Đến khi cô hoàn hồn lại thì con cáo lông trắng trong ngực cô đã không thấy đâu, ngay cả Trình Dịch cũng chỉ còn lại một bóng lưng.
Ngay sau đó, bóng lưng này cũng biến mất ở cuối hành lang.
Cô nhớ mang máng hình như có nghe Trình Dịch hỏi, "Có thể để bé cáo này đến nhà tôi một khoảng thời gian không?"
Lúc ấy bởi vì cô đang thất thần nên thuận miệng trả lời một câu, "Có thể."
Cho nên anh ta phí sức như thế là vì Tiểu Bạch?
Nhìn nhìn tập hồ sơ trong tay, Lý Tâm Di vừa mông lung, vừa rối rắm.
Nếu Tiểu Bạch thật sự bị trầm cảm thì để nó đi chỗ khác chơi đùa mấy ngày cũng tốt. Đúng lúc cô cũng có thể nhân dịp này sửa soạn bản thân một chút, suy nghĩ bản thân nên đối diện thế nào với ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-buoc-vao-the-gioi-trong-em/3177273/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.