Edit: Nấm
Beta: TH
Hỏi xong chuyện này, Trình Dịch không ngờ Cố Vân Thanh sẽ đồng ý nhanh như vậy, gần như không chút do dự.
Lập tức, anh bắt đầu trở nên cảnh giác.
Y như sợ cô sẽ giở trò gì vào đúng lúc này. Trình Dịch nhớ đến hành động trước kia của cô, lặng lẽ nhìn bên má cô.
Cố Vân Thanh không hề phát hiện, cô chớp chớp mắt, nhỏ giọng nói: "Ừm, tôi không có bằng lái xe, nên anh xem..."
Cuối cùng Trình Dịch cũng biết trong lòng cô nghĩ gì lúc giả bộ vô tội trước đó.
Trình Dịch dừng một chút, nhéo ngón tay, giả bộ không biết ý cô. Sau khi suy nghĩ, anh cau mày, "Không biết tôi để bằng lái ở đâu, vậy phải làm sao giờ?"
Cố Vân Thanh chỉ chờ một câu này.
Lúc nhìn thấy sự vui vẻ trong mắt cô gái trước mặt, Trình Dịch thầm nghĩ không ổn, lại bị cô lừa rồi.
Nhưng Cố Vân Thanh không cho Trình Dịch cơ hội đổi ý, cô nhanh chóng nói: "Tôi đã liên hệ với tài xế trước kia của ba tôi, chú ấy có thể trở chúng ta. Đến lúc đó thì phiền anh chăm sóc Quả Quýt và Lục Lộ một chút."
Lục Lộ còn được, nó không có hứng thú với phong cảnh ven đường lắm vì dù sao nó cũng đã trải qua việc đời. Nhưng Quả Quýt thì khó nói, hơn nữa nó lại là mèo, người rất linh họa. Nếu nó phấn khích thì anh không thể bắt được nó.
Trước đó Cố Vân Thanh đang lo lắng không biết phải làm gì khi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-buoc-vao-the-gioi-trong-em/3177252/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.