Edit: Byun
Beta: TH
Khoảng nửa tiếng sau, Trình Dịch mới rửa mặt xong, thay quần áo xuống lầu.
"Tôi đi trước đây."
Thấy tinh thần ông chủ sáng láng, Quách Bác Viễn lắc đầu, trong miệng tấm tắc bảo lạ.
Xem ra bác Triệu đoán đúng rồi, đến lúc cây vạn tuế chuẩn bị nở hoa rồi.
Nhưng khác với suy nghĩ của hai người kia, tràn ngập trong tâm trí của Trình Dịch là ý muốn trả thù Cố Vân Thanh.
"Đồ vô lương tâm." Vừa bước nhanh về phía trước, anh vừa nghiến răng nói.
Lúc còn là chó, cô đã không có thứ gọi là lương tâm, bây giờ thành người, lương tâm lại càng thêm xa xỉ với cô.
Nhớ lại bản thân bị hành hạ trong nửa tháng qua, Trình Dịch không nhịn được nắm chặt tay.
Khoảng cách ngày càng gần, bỗng nhiên anh lại cười nhẹ.
Lúc trước, anh cảm thấy chó của mình thông minh một cách kỳ lạ, quả nhiên không phải là ảo giác.
Mà cô cũng thật sự biến thành người cho anh xem. Tuy rằng, quá trình này hơi thần kỳ.
Ở bên kia, Cố Vân Thanh còn chưa biết mình đã bị biết tỏng. Trong lúc mê man ngủ, đột nhiên cô lại thấy lạnh sống lưng, còn kịp chưa mở mắt ra, cô đã hắt xì một cái.
"Hắt xì!"
Mắt nhập nhèm buồn ngủ xoa xoa mũi, cô ngẩng đầu dậy nhìn Berger, xoa xoa tai nó, lẩm bẩm trong miệng: "Còn sớm còn sớm, chúng ta ngủ tiếp thôi."
Từ đầu đến cuối, con mèo vàng nằm ở bên cạnh gối đầu đều không cử động.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-buoc-vao-the-gioi-trong-em/3177250/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.