Edit: TH
Nhìn chó ta ngơ ngác nhìn chằm chằm cái đĩa bay trong tay bác Triệu. Trình Dịch bật cười "phụt" một tiếng. Quách Bác Viễn đứng bên cũng có chút buồn cười, bả vai không ngừng run rẩy.
"Sao vậy?" Bác Triệu hơi khó hiểu.
Sao lại đều là vẻ mặt này?
Nom chó ta đã bắt đầu trợn trắng mắt, Trình Dịch lúc này mới ngừng cười, "Nó không chơi thứ này đâu ạ."
Cảnh lần trước vẫn còn rõ trước mắt, khi ấy anh cũng giống bác Triệu, cảm thấy chó đều sẽ chơi đĩa bay. Bây giờ ngẫm lại, đúng là bị mấy bộ phim truyền hình đầu độc không nhẹ.
"Ồ." Bác Triệu chậm chạp bỏ lại đĩa bay vào nhà kho, lúc quay về lại hỏi: "Thế nó chơi thứ gì?"
Trình Dịch nghe thấy câu hỏi này, anh suy nghĩ rồi liệt kê: "Ăn, ngủ, làm nũng. Đúng rồi, còn có... Mắng cháu nữa."
"Giống như bây giờ."
Cố Vân Thanh thấy bác Triệu quay đầu lại, mau chóng ngậm cái miệng đang nhe răng.
Trình Dịch thấy thế, liên tục bật cười.
Sau khi biết mình bị anh chơi một vố, cô liếc mắt nhìn anh một cái.
Tên culi hót phân kia, anh tiêu rồi.
Trình Dịch bắt gặp ánh mắt này, vốn còn đang cười thì đột nhiên mặt cứng lại. Anh còn chưa kịp nghĩ cách chữa cháy thì đã thấy chó ta chạy như bay vọt ra sân.
Mắt thấy cô sắp đâm sầm vào thân cây hợp hoan vừa một người ôm, Trình Dịch đột nhiên đánh thót, không kiềm được hoảng hốt hô: "Lục Lộ!"
Cố Vân Thanh mắt điếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-buoc-vao-the-gioi-trong-em/3177195/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.