Edit: TH
Vào trong bệnh viện, vẫn là cô y tá trực ban lúc trước, khi thấy bóng mấy người Cố Vân Thanh, cô ấy rõ ràng hơi sửng sốt.
"Các vị..." Còn có chuyện gì sao?
Sao đã quay lại rồi?
Ngay sau đó, y tá thấy trên trán Trình Dịch đang lấm tấm mồ hôi. Cô ấy lấy lại vẻ bình thường, hỏi thăm: "Không khoẻ nên đến khám bệnh sao?"
Cố Vân Thanh bên cạnh điên cuồng gật đầu, "Gâu gâu gâu."
Đúng đúng đúng, sen đổ bệnh rồi.
Nhìn hai tên đàn ông và cả chó Berger, cảm giác quái dị trong lòng y tá loé lên rồi biến mất, do dự một chút, cô ấy khẽ nhắc nhở một câu, "Ở bệnh viện không thể lớn tiếng ồn ào."
Cố Vân Thanh nháy mắt ngậm miệng.
Không biết vì sao, Trình Dịch nhìn thấy cô như vậy, dạ dày đang đau cũng bỗng thấy bớt đau đi nhiều.
Thoáng dặn hai câu, y tá dẫn Trình Dịch đang gặp bác sĩ trực ban.
Kiểm tra xong, bác sĩ nghiêm túc lật tờ kết quả kiểm tra, trong lòng đã có đáp án. Anh ta mở sổ khám bệnh, bắt đầu hỏi, "Tên?"
"Trình Dịch."
"Tuổi?"
"23."
"Nghề nghiệp?"
Trình Dịch dừng một chút, sau đó mở miệng: "Diễn viên."
Nói tới đây thời điểm, bác sĩ khẽ nói một câu "bảo sao".
Bệnh viện này cách rất gần phim trường, mỗi lần quay phim sẽ có một vài diễn viên xuất hiện tình huống bất ngờ, bác sĩ đã thấy nhiều rồi và không lấy làm lạ.
Cũng vì thấy nhiều, anh bác sĩ cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-buoc-vao-the-gioi-trong-em/3177167/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.