Edit: TH
Khoảng một tiếng sau, cảnh quay kết thúc.
Lưu Vũ Sinh tất nhiên cực kì hài lòng với bọn họ, đặc biệt là đối với Trần Chính Tân. Không ngờ đã ba năm trôi qua mà kĩ thuật diễn xuất của anh ta không hề sụt giảm chút nào.
Cố Vân Thanh vừa nghe được tiếng bảng phân cảnh khép lại đã bắt đầu chạy chầm chậm về cạnh người Trình Dịch. Cứ như vậy, cô không hề để ý đến Trần Chính Tân đang vươn cánh tay ra giữa không trung.
Trần Chính Tân không với tới Cố Vân Thanh, anh ta cũng không xấu hổ, nhướng mày rồi thu tay lại.
Trình Dịch tận mắt thấy hết cả màn này, ánh mắt anh bỗng thâm thuý, sau đó mời nhìn mặt chó của Cố Vân Thanh.
Con chó này từ khi nào lại thân quen với Trần Chính Tân? Nếu không phải mỗi một hành động của cô Trình Dịch đều thấy thì anh thật đúng là cho rằng giữa nó và người này có vấn đề.
Cố Vân Thanh cảm giác Trình Dịch đang ngây người, cô bất mãn dùng cái đuôi phẩy phẩy tay anh.
Trình Dịch hoàn hồn, sau đó bật cười xoa đầu chó ta. Con chó này vô tư đơn giản thế, suốt ngày chỉ có ăn, uống với ngủ. Nếu không phải hiện giờ còn đóng phim thì đúng là dùng từ "vô công rồi nghề" để miêu tả cũng không quá đáng chút nào.
Trình Dịch vui đùa với Cố Vân Thanh quên tiệt chuyện vừa rồi.
Dựa theo tiến độ bình thường thì hôm nay cũng có một phân cảnh hoàn thành. Nhưng một chuyện ngoài ý muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-buoc-vao-the-gioi-trong-em/3177093/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.