Edit: TH
Nhưng cho dù Cố Vân Thanh có kháng nghị thế nào, Trình Dịch vẫn không hiểu, đơn phương tự liệu bữa sau này cho cô.
Lúc này, trong đầu Cố Vân Thanh chỉ có một suy nghĩ, đó là chó sống trong vô vọng.
Cơm nước xong, khi bọn họ đang nghỉ ngơi thì Lưu Vũ Sinh bỗng cầm cây quạt đi về chỗ họ. Cố Vân Thanh dùng miệng chó đẩy đẩy lòng bàn tay Trình Dịch, ý bảo anh có người tới.
Không biết sen đẹp trai nhà mình có giống với trong tiểu thuyết viết không, trên tay có mùi hương bạc hà nhàn nhạt... Tưởng tượng đến đây, Cố Vân Thanh liếm nhẹ một chút.
Ngay sau đó, một cái vỗ đánh xuống đầu cô.
Cảm nhận được Trình Dịch đang cảnh cáo, Cố Vân Thanh hậm hực cụp đuôi tránh sang một bên. Dư vị còn vương lại trên đầu lưỡi, cô chậm rãi nằm bò xuống.
Cho dù người có đẹp thế nào, mùa hè thế này, da của anh cũng đầy mùi mồ hôi.
Trình Dịch cảm thấy, tuy rằng mình nuôi con Berger này chưa được mấy ngày, nhưng sự kiên nhẫn của bản thân lại càng ngày càng tốt hơn.
Như bây giờ vậy, lòng bàn tay anh bị cô liếm nên nhớp nhớp dính dính. Lúc tay anh vỗ xuống đầu nó, không kiềm được giảm nhẹ lực tay, thiếu chút nữa thì biến thành vuốt ve.
Lưu Vũ Sinh không biết suy nghĩ của một người một chó lúc này, ông ta ngồi xuống cái ghế không tựa, sau đó dứt khoát nói ngắn gọn: "Chiều nay đoàn phim có vai nam phụ quan trọng đến, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-anh-buoc-vao-the-gioi-trong-em/3177091/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.