Lúc đi về nhà thì đã gần bảy giờ sáng, xấp tiền trong túi nặng trĩu. Tôi bước vào phòng, thì thấy trên bàn là một tô mì trứng đã nguội ngắt, chắc là YoonHo nấu để dành cho tôi ăn từ hôm qua, ở dưới còn một mảnh giấy là những nét chữ của Jung YoonHo
“Tặng JaeJoong của anh
Anh không thể quên em
Dù chỉ một giây một phút
Tình yêu sẽ chìm xuống
Tận đáy sâu tim em
Chỉ mình em hay biết
Những bí mật ngọt ngào
Dù tim anh ngừng đập
Anh sẽ không hối tiếc
Rằng yêu em chưa đủ
Vì anh không thể yêu
Nhiều hơn cả tận cùng
Cho đến tận cái chết
Sẽ mãi không hối tiếc.
Hôn em”
Môi tôi mặn đắng, trái tim đau nhói như bị bóp nghẹt. Chỉ nghĩ đến cảnh lúc tôi đang làm tình với Yun Tung, tận hưởng thú vui xác thịt tầm thường thì YoonHo ngồi nấu mì đợi tôi trở về, còn tỉ mẫn viết những lời nói đầy yêu thương này. Những dòng chữ như nhòe đi trước mắt, tôi không ngừng lẩm nhẩm đọc đi đọc lại cho đến khi thuộc lòng từng chữ. Tôi sẽ không thể nào từ bỏ anh, sẽ không thể nào để anh ra đi, vì trái tim tôi đã yêu anh đến tận cùng.
[…Sẽ mãi không hối tiếc…]
Khi vào phòng thấy anh đang nằm ngủ, tôi nhè nhẹ chui vào chăn, ôm lấy anh thật chặt, hơi ấm của anh đối với tôi quan trọng như không khí mỗi ngày hít thở.
Cuộc sống của chúng tôi êm đềm trôi qua, chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbsk-fanfic-chap-me-bat-hoi/2078121/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.