" Cuộc đời của một thằng đàn ông lưu lạc trong bóng tối. Sợ hãi nhất là mang bên mình người con gái yêu thương." Anh vẫn tiếp tục nhìn cảnh sắc bên ngoài qua cửa sổ, không gian trở nên lạnh lẽo đau thương cho một mối quan hệ.
" Nếu anh ở bóng tối, tôi sẽ kéo anh ra. Còn nếu bóng tối đó sâu quá.. Tôi sẽ chìm theo anh. " Hàn Như Tuyết ngẩng mặt , cô không dám nhìn đối diện với người đàn ông vô cảm trước mặt chỉ dám nhìn bóng lưng đó. Giọng nói của cô hiện tại rất yếu đuối nhưng vẫn rất vững khẳng định được sự quyết tâm, giống như những hàng cây nhỏ đang cố trụ giữa cánh đồng cỏ lộng gió.
Dương Nhược Thiếu vẫn giữ im lặng, anh chỉ thưởng thức điếu thuốc rồi ngắm cảnh sắc bên ngoài khiến lòng cô như quặn lại. Cô nghĩ sẽ có tiến triển chứ, sao cứ trôi qua bình yên lại ngập bão vậy?
" Dương Thiếu, tôi vẫn muốn theo anh." Cô vẫn nhìn bóng lưng đó, giọng nói có chút vào đó đi lên, lòng vẫn mang tia hi vọng.
" Tại sao?" Anh lạnh nhạt hỏi lại cô, cánh cửa sổ lúc vào bỗng bật ra khiến gió lùa vào căn phòng có chút lạnh, đặc mùi thuốc.
" Thực sự con tim tôi nhận thức được, có nhiều thứ giống thuốc nghiện khó bỏ. " Vẫn cái bóng lưng đó, cô nói phía sau rồi nhận câu trả lời.
" Con tim tôi cũng nhận thức được, thứ quan trọng nhất đến cùng cũng bị làm hại không nhiều cũng ít." Dương Nhược Thiếu cúi người xuống, gạt điều thuốc vào chiếc gạt tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-vo-nho-lam-sat-thu/1479012/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.