Thời gian sống chung lần này hai người không còn cãi cọ nhau nữa, mỗi người nhịn một câu, đa phần đều là anh nhịn. Cô mang thai, tính tình hơi kỳ quặc một chút, anh hiểu cô đang trong giai đoạn nhạy cảm nên nhẫn nhịn chấp thuận mọi yêu cầu dù có phần quá đáng của cô.
Giữa đêm giật mình tỉnh giấc, cô muốn nghe đọc sách, anh phải đọc cho cô nghe. Vừa đặt lưng nằm xuống, cô muốn ăn mì cay, anh phải thay đồ đi mua. Đang nấu dở tay mấy món ăn, cô gọi, anh phải bỏ tất cả đến xem cô cần gì.
Tối đó, hai người đang dựa trên sofa ngồi xem phim truyền hình thì điện thoại Lâm Hiên đổ chuông. Anh cầm điện thoại lên xem, là Trương Kiệt, nếu gọi vào giờ này thì chắc chắn là có chuyện chẳng hay ho gì.
Lâm Hiên đứng dậy đi ra chỗ khác nhận điện thoại. Mặt anh có vẻ căng thẳng.
Khi anh quay trở lại, Mẫn Nhu cảm nhận được anh có chuyện gì đó không muốn cho cô biết.
“Ai gọi vậy?” Cô đánh liều hỏi anh.
“Trương Kiệt.”
“Có chuyện gì quan trọng sao?” Cô lại hỏi, lần này phải hỏi cho ra chuyện.
“Chi nhánh ở Úc gặp chuyện. Cần anh về giải quyết...” Lâm Hiên kéo cô vào lòng, hôn lên tóc cô. “Anh không yên tâm bỏ em lại đây.”
Cô vỗ vỗ lưng anh, dỗ dành như đứa con nít, “Không sao đâu, ở đây còn có mẹ em, mẹ anh, bao nhiêu là người... Anh đi giải quyết sớm rồi về với em!”
“Ngày mai anh kêu thư ký đến, em cần gì cứ bảo cô ấy.”
“Thư ký thường có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-thuong-xuan-van-xanh-biec/72026/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.