26.
Thời gian năm nhất năm hai đại học trôi qua rất nhanh, tựa hồ vừa quen thuộc sân trường, liền phải chuẩn bị sẵn sàng, cùng bạn học mỗi người đi một ngả.
Cha mẹ Dụ Lý cũng đang thúc giục hắn mau bắt đầu chuẩn bị TOFEL cùng GRE, thi thêm vài lần, miễn cho đến lúc xin tốt nghiệp thành tích lại không lý tưởng.
Dụ Lý cũng bóng gió hỏi qua Điền Tuấn về dự định sau này–
“Đại khái trực tiếp tìm việc làm a, em cũng không phải rất muốn học nghiên cứu sinh.” Điền Tuấn múc một thìa canh xương vừa mới hầm xong, đưa đến bên miệng Dụ Lý, “Anh dự định thế nào?”
Dụ Lý quay đầu sang, nếm một ngụm. Nước canh đậm đà, tinh tế mà xẹt qua đầu lưỡi. Sau khi nuốt xuống, tựa hồ còn có thể nhấm nháp đến dư vị tươi mới thơm ngon.
Hắn cũng không có trả lời.
Ánh chiều tà từ bên cửa sổ chiếu vào không gian nhỏ bé bên này, đem dáng vẻ Điền Tuấn phác thảo ra một đạo viền vàng.
Dụ Lý nhìn hình ảnh đó mà xuất thần, trong lòng lo âu và cấp bách trở nên mãnh liệt thêm.
27.
Điền Tuấn và Dụ Lý chuyện xuất quỹ* (comeout) cũng thật bất ngờ.
Nghiêm khắc đến nói, là Dụ Lý ngày nào đó tâm huyết dâng trào, ngay sau đó liền đem Điền Tuấn kéo xuống nước.
Nghỉ hè đại nhị, vào buổi tối ngày nào đó, Dụ Lý không nói một tiếng chạy đến dưới lầu nhà Điền Tuấn, lại gửi tin nhắn muốn cậu mở cửa để mình đi lên.
Nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-moi-khong-phai-la-gia-bao-dau/2363401/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.