Đường Mạn lại một mình gặp Harao lần nữa, cô cảm nhận đượcanh ta có hứng thú với mình, nhưng tình yêu phải từ hai phía, thật đáng tiếc, đốivới người này, cô không có cảm giác.
Cho nên, khi anh ta tiếp tục hẹn cô, Đường Mạn trực tiếp từchối.
Harao vô cùng thất vọng, anh ta hy vọng ở Trung Quốc có thểbàn xong chuyện làm ăn, cũng có thể có một chuyện tình lãng mạn, nhưng đáng tiếc,anh ta không được như ý nguyện, khi về nước, anh ta báo với Đường Mạn ngày khởihành, xuất phát từ sự lễ phép, Đường Mạn cùng Trương Khải Hiên đi tiễn anh ta.
Harao vẫn rất muốn cố gắng chiếm được tình cảm của cô gáinày, anh ta bám riết không tha: “Em nói ở Trung Quốc đa số đàn ông đều biết nấuăn, nhưng ở Nhật, đại đa số đàn ông đều không biết nấu, khi trở về, tôi sẵnlòng xem nhiều tiết mục dạy nấu ăn hơn nữa, học hỏi nhiều một chút.”
Trương Khải Hiên không nhịn được, quay mặt qua chỗ khác cười,anh đương nhiên hiểu rõ thông điệp tha thiết của người bạn này, đáng tiếc, anhcũng nhìn ra được, cô thỏ trắng bé nhỏ này lại không thích cơm trắng thức ănngon.
Quả nhiên, Đường Mạn hoảng hốt giải thích: “Anh ngàn vạn lầnđừng hiểu lầm, tôi chỉ là thuận miệng nói vậy thôi, giống như tôi thích xemWorld Cup, nhưng tôi cũng không có ý định vì thích World Cup mà nhất định phảiđi học đá bóng.”
Tuy rằng Harao buồn khi bị từ chối, nhưng anh ta vẫn bìnhtĩnh tự nhiên, giữ phong độ mỉm cười chào tạm biệt họ, anh ta nói với Đường Mạn,anh ta sẽ gửi bưu phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-leo/89698/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.