Quả thật là có một hạt cát bay vào trong mắt của Đường Mạn.
Anh trên trên ghế, đang nâng mặt cô, tay phải cẩn thận giởmí mắt của cô ra, tìm hạt cát đã làm cô đau. Đường Mạn không dám cử động,thoáng chốc tim đập nhanh mấy nhịp. Đợi đến khi anh thổi nhẹ vào, hạt cắt trongmắt bị thổi bay đi, Đường Mạn chớp chớp mắt, lại tiếp xúc với ánh mắt của anh,ánh mắt nóng rực đang nhìn mình chằm chằm, cô bối rối, cúi đầu như con đà điểu,không dám nhìn anh nữa.
Cô hơi mơ màng, không biết đây là cảm giác gì, chỉ biết là,dường như vô hình trung, anh đã lấp đầy khoảng trống trải trong lòng cô, làmlòng cô không sợ lạnh lẽo nữa.
Điều khiến cô tuyệt đối không ngờ đến chính là, Lý Văn Khảilại có thể vì cô mà cai thuốc lá.
Nguyên nhân rất đơn giản, Đường Mạn bị viêm mũi.
Thật ra Lý Văn Khải không hút thuốc nhiều lắm, chỉ là nhữnglúc có chuyện hoặc tâm trạng không tốt thì anh sẽ hút vài hơi, đó là thói quencủa con ngừi, Đường Mạn tuyệt đối không can thiệp, nhưng một người thận trọngnhư Lý Văn Khải đã phát hiện ra sự mẩn cảm của cô, khi ở chung với anh, Đường Mạnrất hay hắt hơi, không ngờ đến chỉ một nguyên nhân đớn giản như vậy, lại khiếnanh cai một tật xấu mà rất nhiều người đau đầu vì không cai được.
Đợi đến khi Đường Mạn phát hiện ra, hình như đã lâu rồikhông thấy anh hút thuốc, cô trêu anh: “Có phải đã ảnh hưởng đến nguy cơ tàichính hay không, lâu rồi không thấy anh hút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-leo/1877866/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.