Lý Văn Khải bật máy tính, xem email.
Người gửi email: Đường Mạn.
Chủ đề: Buồn và phiền.
Nội dung rất ngắn gọn, chỉ là một dãy số.
3
13
1113
3113
Xin hỏi: Tiếp theo điền thế nào?
Anh nhìn những con số ngũ hành này, mỉm cười.
Lại ra đề tài cho anh giải đáp, Đường Mạn này. Lần nào côcũng có những đề bài quái lạ, anh phải vắt óc để nghĩ ra đáp án đúng.
Bất giác, Đường Mạn đi Bắc Kinh đã 3 tháng, 3 tháng này, anhrất nhớ cô, không biết hiện giờ cô thế nào.
Mấy tháng trước, anh giới thiệu cô đến thử việc tại một nhàhàng Tây của người bạn, Đường Mạn làm việc rất chăm chỉ, sau đó lại có một cơ hộiđể học tập, Đường Mạn rất muốn đi, vì thế anh tiễn cô đi. Nghĩ đến một mình cô ởbên ngoài, anh vô cùng lo lắng, sợ cô không quen cũng sợ cô không chăm sóc tốtcho bản thân, bởi vậy chưa đầy 1 tháng anh đã không kiềm chế nổi, đến thăm cô.
Lúc đến, Đường Mạn vẫn chưa tan học, anh xin phép bảo vệ ởdưới lầu, sau khi được châm chước, anh mới có thể lên lầu đợi cô.
Nhẹ nhàng bước đến bên ngoài phòng học của Đường Mạn, nhìnthấy tình hình bên trong, anh mỉm cười.
Có thể buổi học hôm nay khá thoải mái, sắp hết tiết, thờigian còn dư lại để mọi người tương tác với nhau. Nội dung đại khái là như vầy,để các bạn cùng lớp thực hiện một tình huống đơn giản, mô phỏng theo cách thức ứngphó của quản lý trong nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-leo/1877862/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.