Anh nhìn chằm chằm sàn nhà ở trước mặt mình, trên sàn nhà hắtra vầng sáng mờ nhạt của ánh đèn.
Trong lòng anh thật sự rất rối, dường như bầu không khí cũngnặng nề kết thành băng, một lát sau, cuối cùng anh mở miệng một cách khó khăn:“Đường Mạn, có lẽ cuộc hôn nhân của hai chúng ta thật sự là một sai lầm, cái emcần chính là một tình yêu thẳng thắn và nồng nhiệt, con người anh lại kín đàođiềm đạm, bởi vậy chúng ta mới không ngừng đối chọi nhau, em hỏi anh có yêu emhay không, hiện giờ anh mơ hồ lắm, có lẽ anh không yêu em, cũng không cách nàocho em tình yêu mà em muốn, xin lỗi.”
Đường Mạn bình tĩnh lại, đợi chốc lát, cô mới khẽ thấp giọnghỏi: “Nếu đã không yêu em, tại sao hết lần này đến lần khác xảy ra quan hệ vớiem chứ?”
Trương Khải Hiên liền xấu hổ, ánh mắt anh đảo quanh, lắp bắptrả lời: “Giữa vợ chồng với nhau, chuyện này, vốn chỉ là nhu cầu bản năng.”
Đường Mạn cười lạnh, “Nói như vậy, nếu khi đó trước mặt anhkhông phải em, là cô gái khác, anh cũng sẽ làm y như vậy?”
Anh không lên tiếng.
Đợi lát sau, cô đứng dậy, thoải mái nói: “Được rồi, cứ như vậyđi, em biết mình nên làm thế nào rồi.”
Anh hơi nghi ngờ, “Em muốn làm gì? Em muốn ly hôn với anhsao? Đường Mạn, anh nói cho em biết, anh sẽ không đồng ý ly hôn đâu, anh thừanhận là anh có lỗi với em, nếu anh thật sự chết đi, anh sẽ để lại toàn bộ tài sảndưới danh nghĩa của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-leo/1877850/quyen-1-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.